MINH TRIẾT THIÊNG LIÊNG - TẬP 1 - Trang 230

người cha nữa, mà trở thành kẻ cướp của đất, và trái đất trở nên tối tăm.

Sự sống thiên nhiên bị phá hỏng, và sự hoạt động trong thiên

nhiên không còn là niềm vui, sự trù phú, niềm hạnh phúc nữa mà trở
thành nhu cầu nặng nhọc cay đắng, thành sự đau khổ, sự nghèo đói, và
cơ cực.

Từ Sự sùng bái được bảo vệ bằng niềm tin và niềm vui biến thành

lao động nặng nhọc. Tinh thần biến mất khỏi lao động. Biến thành một
nền văn hóa thực dụng, một kho sách trừu tượng, rỗng tuếch, vô ích, vô
sinh, một thứ văn hóa không làm nảy sinh ra đời sống trù phú, không
gây dựng nên một trật tự phổ quát, và từ đó không nảy sinh một niềm
vui cao thượng. Đời sống người khô cằn đi, hóa đá, thô bạo, khổ sở,
đày đọa, tăm tối.

Bởi vì; “Có những sức mạnh hiện thực hóa, và có những sức

mạnh cướp bóc, làm khô cằn, khô cứng, hóa đá các hiện thực tinh
thần”.

“Những sức mạnh để hiện thực hóa những hiện thực tinh thần

luôn mở, quay vào trong và hướng lên trên; còn những sức mạnh kẻ
cướp luôn mở ra ngoài và hướng xuống dưới”.

Trong khoảnh khắc từ biệt thời cổ, con người không bao giờ hiện

thực hóa tinh thần của người cha nữa, mà trở thành kẻ cướp, hướng
quay vào trong và quay lên trên bị khóa lại, để hướng quay ra ngoài và
quay xuống dưới mở ra.

Không bao giờ còn có thể nhìn thấy ý nghĩa và mục đích trong

hoạt động của con người nữa; con người không biết rằng, nhiệm vụ duy
nhất của nó là xây dựng thiên đường từ đất.

Con người đánh mất tinh thần, đánh mất những lí tưởng, đánh mất

thần linh, đánh mất niềm vui, niềm hạnh phúc, còn bản thân nó bị đánh
mất trong công việc, trong những sự vật bên ngoài, trong bản năng
quyền lực ăn cướp mặt đất, trong việc chiếm đoạt chiến lợi phẩm thiên
nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.