MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 109

An Hạ Dao hồi hộp tới mức mồ hôi toát đầy lòng bàn tay, chờ nghe

câu trả lời của Diệp Trí Viễn, nhưng một hồi lâu mà trong lớp học vẫn
không một tiếng động, cô do dự không biết nên đẩy cửa bước vào hay là rời
đi, cuối cùng quyết định khẽ đẩy cửa ra một chút.

Lộ Ngữ Nhụy đứng trước mặt Diệp Trí Viễn, không chờ được câu trả

lời của cậu, bèn nhón chân lên, vòng tay ôm lấy cổ cậu, dâng lên một nụ
hôn, còn Diệp Trí Viễn thì cũng không đẩy ra.

An Hạ Dao không thể nhìn tiếp được nữa, cô loạng choạng rời đi, lòng

đau thắt lại, đến mức tưởng chừng không thở được nữa.

An Hạ Dao thảng thốt lao xuống cầu thang, không may va vào một

nam sinh học khóa trên tay đang ôm bóng đi lên. Thực ra, cú va ấy không
đau, nói cách khác, trong khoảnh khắc ấy nỗi buồn đau trong lòng An Hạ
Dao đã vượt qua nỗi đau da thịt cô ôm lấy người, nước mắt không ngừng
tuôn rơi.

Khi bị những cô gái học lớp trên xỉ nhục, An Hạ Dao có thể chống cự

lại một cách cứng cỏi và đầy lý lẽ, nhưng khi đối diện với Diệp Trí Viễn và
Lộ Ngữ Nhụy đã từng có cả một quá khứ với nhau thì cô lại thấy tự ti tới
mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Vì chân tướng sự thật đau lòng, mối quan hệ giữa An Hạ Dao thời

gian vừaqua chỉ là vì Diệp Trí Viễn giận Lộ Ngữ Nhụy, còn tất cả tình yêu
mà An Hạ Dao dồn vào chẳng qua cũng chỉ là cái bia hứng đạn ột lần họ
giận hờn nhau.

Những dòng nước mắt của An Hạ Dao làm cho Diệp Ca phát hoảng,

không kịp cúi xuống nhặt trái bóng bị rơi đang lăn tận ra xa, anh luống
cuống an ủi An Hạ Dao: “Này, đừng khóc, bị đau ở đâu, để anh đưa em tới
phòng y tế”, được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.