MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 182

con về vậy?”

An Hạ Dao nhìn thấy hai khuôn mặt tươi rói ở cửa vào tòa nhà, trong

đầu như có tiếng nổ, mặt thoắt đỏ bừng, như thể đã làm chuyện gì khuất tất
và bị bắt quả tang, cười bẽn lẽn với cha mẹ: “Cha, mẹ, sao cha mẹ lại đến
đây?”

“Không đến thì làm sao mà nhìn thấy có chàng trai đưa con về.” Bà

An cười, đùa: “Nếu không nghĩ đến việc con xấu hổ thì vừa rồi cha mẹ đã
định bước ra, mời cậu ấy vào nhà con rồi.”

Khóe môi An Hạ Dao khẽ giật, may mà cha mẹ cô vẫn còn nghĩ được

như vậy, chứ nếu không mà chạy ra kéo Diệp Trí Viễn vào thì đúng là cô
chỉ còn nước chui xuống đất: “Mẹ, chỉ là một người bạn bình thường, tiện
đường đưa con về thôi mà.”

“Bạn bình thường? Tên là gì vậy? làm nghề gì?” bà An tò mò nhìn An

Hạ Dao.

“Mẹ, thì là một người bạn bình thường, mẹ đừng hỏi nữa.” An Hạ Dao

chìa bàn tay, nói với vẻ hết cách, “Mẹ đừng có cứ nhìn thấy một chàng trai
là lập tức nhìn với ánh mắt của mẹ vợ nhìn con rể như vậy được không?”

“Con tưởng là mẹ muốn như thế lắm à? Cũng chỉ là vì mẹ lo cho con

không lấy được chồng.” Bà An nói đến đây, giọng bắt đầu trở nên ấm ức,
“Dao Dao, con cũng không còn ít tuổi đâu, nếu con cứ tiếp tục sống một
mình như vậy, sẽ trở thành phụ nữ lớn tuổi mất thôi!”

27 tuổi hình như so với phụ nữ lớn tuổi vẫn còn một khoảng cách?

Nhìn vẻ mặt thất vọng của mẹ, cô đành nén lòng, dỗ dành bà: “Mẹ, mẹ
cũng biết đấy, trong chuyện tìm bạn trai thì duyên phận rất quan trọng, có lẽ
bây giờ con vẫn chưa gặp được duyên…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.