MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 262

khách là học sinh, gọi món thì là làm bài tập, tự mình làm món ăn thì là tự
ôn…

Nhưng việc nhầm lẫn ấy lại rất thu hút An Hạ Dao. Nhìn đồng hồ mới

5 giờ, cô không do dự mà ngồi ngay xuống chiếc bàn cũ, giơ tay vẫy thầy
giáo, gọi 4 món và cơm (chân giò thì là vật lý, dậu phụ thái chỉ thì là hóa
học, tôm thì là thể dục, đầu cá thì là tư tưởng đạo đức, cơm thì là ngữ văn).

Diệp Trí Viễn chau mày, đi theo vào, ngồi xuống bên cạnh An Hạ

Dao, khẽ nói câu xin lỗi: “Thôi nào, em đừng giận nữa, coi như là anh sai,
được chưa?”

An Hạ Dao quay đầu đi, không thèm để ý đến anh và cũng không tiếp

lời.

“An Hạ Dao, em đừng giận nữa, được không?” Diệp Trí Viễn kéo tay

An Hạ Dao: “Chúng ta đi du lịch để tìm niềm vui và để cho tâm trạng được
thoải mái, nếu em cứ giận như vậy thì sẽ bỏ lỡ rất nhiều niềm vui đấy…

“Ai mà thèm giận nhau với anh?” Thấy Diệp Trí Viễn phải xuống

nước trước mình như vậy, An Hạ Dao không thể cứ mặc anh, vì suy cho
cùng, đúng như Diệp Trí Viễn nói, đi du lịch là để cho tâm trạng được vui
vẻ, thoải mái, hơn nữa lại đến với một thành phố thú vị như thế này, thì
phải chơi hết mình mới đúng.

Thực ra Hạ Dao không hề giận Trí Viễn, cô giận mình vì nhận ra là đã

không thể kiên định lập trường đối với anh được.

Không lẽ, thất bại thảm hại trong tình yêu năm l7 tuổi lại lặp lại một

lần nữa?

Chính An Hạ Dao cũng không biết được rằng liệu mình có thể quên

được nỗi đau của vết thương mà cô đã phải chịu để rồi cùng với Diệp Trí
Viễn làm lại từ đầu hay không? Tuy cô và Diệp Trí Viễn đã kết hôn, hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.