MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 263

nữa giữa hai người cũng có những hòa hợp nhất định ở một số mặt…
Nhưng, có quá nhiều thứ chưa thể biết khiến cô do dự, khiến cô cứ quẩn
quanh mà không dám tiến tới…

Suốt bữa ăn, An Hạ Dao và Diệp Trí Viễn không ai nói với ai, cả hai

đều cắm cúi ăn, vì thế mà họ đã ăn hết chỗ thức ăn đã gọi. Khi họ thanh
toán tiền, chủ cửa hàng – chủ nhiệm lớp tổng kết “thành tích” đã cười hì hì
và chỉ dẫn: “Chúng ta phải tới phòng hiệu trưởng nộp học phí!”

An Hạ Dao lập tức hiểu ra rằng, ở nhà hàng này gọi thanh toán là nộp

học phí. Thấy tò mò, cô và Diệp Trí Viễn mang bảng “thành tích” đến
phòng “hiệu trưởng.”

Tính học phần (tính tiền), nộp học phí (trả tiền), “hiệu trưởng” cười

khà khà, tặng cho Diệp Trí Viễn và An Hạ Dao một tấm giấy khen nhỏ:
“Hai bạn đã ăn hết sạch, vì thế, cái này dành cho các bạn!”

Còn có cả chuyện này nữa cơ đấy!

Diệp Trí Viễn cũng thấy hứng thú, đón tấm giấy khen, nhìn chiếc bút

ký bên cạnh, hỏi với vẻ lịch sự: “Hiệu trưởng, cái này có thể dùng được
không?”

“Hiệu trưởng” cười gật đầu: “Có thể dùng được, các bạn có thể viết

tên lên giấy khen đó, mang về làm kỷ niệm và cũng có thể dán lại trưởng
làm kỷ niệm!”

Diệp Trí Viễn vung tay, ký lên chỗ để trống ở mục tên họ mấy chữ

“Ngốc điểm không, Em gái nạm răng”, sau đó cười và trao tấm giấy khen
đó lại cho “hiệu trưởng”: “Hãy dán lên tường của các anh đi!”

An Hạ Dao nhìn “hiệu trưởng” cầm tờ giấy khen có ký tên Ngốc điểm

không và Em gái nạm răng dán lên tờ giấy trên tường đã có vô số những tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.