MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 288

Diệp Trí Viễn nhìn theo lưng Diệp Ca với ánh mắt lạnh lùng, mãi cho

tới khi Diệp Ca ra khỏi quán cà phê, mới quay mặt lại nhìn An Hạ Dao, nói
bằng giọng vừa ghen tuông vừa châm biếm gay gắt: “Hẹn gặp người yêu
cũ, cảm giác thế nào?”

An Hạ Dao nhận thấy vẻ chua chát trong lời của Diệp Trí Viễn, biết là

anh đang ghen, nên không muốn chấp với anh, “Anh đừng ăn nói linh
tinh.”

“Anh ăn nói linh tinh?” Diệp Trí Viễn cười khẩy, lên vẻ châm biếm:

“Ngày trước, chẳng phải là em có tình cảm với anh ta nên mới đá anh đó
sao? Bây giờ quay lại với anh rồi nhưng vẫn nhớ anh ta à? Định khôi phục
lại tình xưa nghĩa cũ với anh ta rồi đá anh lần nữa phải không?”

“Diệp Trí Viễn, ghen thì cũng phải có giới hạn. Anh đừng có suy diễn

linh tinh và nói năng linh tinh nữa được không?” An Hạ Dao nhìn thẳng
vào Diệp Trí Viễn, nói: “Nhắc đến chuyện hồi trước, là em đá anh thì sao?”

Diệp Trí Viễn không nói gì nữa, hai môi mím chặt lại, nhìn An Hạ

Dao bằng ánh mắt buồn bã, một hồi lâu sau mới nói: “Đúng thế, em đá anh
thì đã sao? Đã 10 năm rồi mà anh lại vẫn cứ cum cúp theo đuổi em! Anh
đúng là đồ hèn, phải không?”

An Hạ Dao mở to mắt, không biết nên đón nhận câu nói này của Diệp

Trí Viễn như thế nào, định giải thích nhưng cơn nghẹn ngào đã dâng lên cổ,
không sao thốt được lên lời.

“An Hạ Dao, em thích làm gì thì làm, tôi không cần đến em nữa!”

Diệp Trí Viễn nói xong, đứng ngay dậy, sải bước rời đi.

An Hạ Dao ngồi trơ tại chỗ, nhìn theo bóng Diệp Trí Viễn bỏ đi không

ngoái lại, sống mũi chợt cay cay, nước mắt tuôn lã chã. Không thể nói rõ đó
là cảm giác tủi thân hay uất ức, chỉ thấy trong lòng rất buồn, rất đau và rất
trống trải. Thực ra, cô rất muốn gọi Diệp Trí Viễn đứng lại, rất muốn giải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.