MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 296

còn thực sự sẽ đích thân đưa con gái về, thậm chí còn có thể bắt cô phải xin
lỗi Diệp Trí Viễn.

Đúng là quá bất công!

Nghe tiếng chuông điện thoại, An Hạ Dao thò đầu từ trong chăn ra

nhìn, thấy tên người gọi đến là Diệp Trí Viễn, bèn tắt ngay máy.

Diệp Trí Viễn tiếp tục gọi đến, An Hạ Dao lại tiếp tục tắt máy.

Cứ như vậy, một người thì cứ gọi đến và một người thì cứ không nghe

máy, không tắt máy và cũng không nghe hàng tiếng đồng hồ, chẳng khác gì
hai đứa trẻ bướng bỉnh, cho tận đến khi máy của An Hạ Dao hết pin mới
thôi.

Ngày hôm sau, khi An Hạ Dao đang ngủ rất ngon thì đã bị lôi ra khỏi

chăn và lay dậy: “An Hạ Dao, dậy thôi.”

Diệp Trí Viễn thấy dù cãi nhau nhưng An Hạ Dao vẫn ngủ rất ngon,

bất giác trong lòng rất ấm ức, tối hôm qua anh cứ trằn trọc một mình một
giường và không sao ngủ được cả đêm. Hôm nay, ngay từ sáng sớm anh đã
phải lái xe đến đây với đôi mắt thâm quầng, khiến cho ông bà An đang tập
thể dục buổi sáng phải giật mình: “Trí Viễn, con đến sớm vậy sao?”

Trí Viễn cười ôn tồn: “Vâng, hôm nay là cuối tuần, con được nghỉ, con

định đưa Dao Dao đi xem gấu mèo ở công viên ngoại ô.”

“Được, chìa khóa cửa đây, con cầm lấy, để bố mẹ đi tập thể dục và

mua thức ăn.” Bà An sốt sắng đưa chìa khóa cho Diệp Trí Viễn, mối lo
trong lòng trong phút chốc đã được cởi bỏ, bà kéo tay ông An cười vui vẻ
đi về phía nhà tập thể thao.

An Hạ Dao giụi đôi mắt đang mơ ngủ, nhìn Trí Viễn, đáp với giọng rất

không vui: “Anh đến đây làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.