MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 33

nhộng ấy có bất cứ hành vi gây lên tiếng động nào, bèn vung tay, nói như
dỗ mình: “Ảo giác, ảo giác, chắc là mình đã bị ảo giác!”. Sau đó nhắm mắt,
lắc cái đầu nặng chịch, bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người không chút do dự.
Mặc dù say tới mức không phân biệt được đâu là nam đâu là bắc, mặc dù
say tới mức khi ngủ bị mộng du, nhưng mùa hè mà không tắm rửa thì
người cứ nhớp nhúa rất khó chịu. Chính vì cảm thấy khó chịu nên cô mái
mò mẫm vào nhà tắm để tắm.

Bây giờ thì đến lượt Diệp Trí Viễn muốn hét toáng lên! Chẳng đúng

như vậy sao, An Hạ Dao say đến mức đó cơ mà, cởi bỏ hết quần áo trước
một người đàn ông, sau khi lột chiếc váy xuống, chiếc áo lót BRA cũng
được cởi phắt ra và ném ngay vào khuôn mặt điển trai của Diệp Trí Viễn,
tiếp đó thì cô cúi người xuống cởi chiếc quần lót rất gợi cảm.

Diệp Trí Viễn cảm thấy máu trong đầu không ngừng bốc lên, một

luồng hơi nóng truyền đi từ bụng dưới, khiến toàn thân anh nóng rực như
lửa, anh túm ngay lấy cánh tay của An Hạ Dao không chút do dự, ngọn lửa
ham muốn rực lên trong đôi mắt: “An Hạ Dao, cô đang làm gì vậy?”.

An Hạ Dao nở một nụ cười rạng rỡ, nói rành từng tiếng xen lẫn hơi

men: “Muốn tắm! Diệp Trí Viễn, anh giúp tôi được không?”.

Trong lòng Diệp Trí Viễn chợt có cảm giác lắng dịu rất khó tả, bất giác

nheo mắt nhìn kỹ An Hạ Dao, nhìn đôi mắt mơ màng của cô, không có vẻ
gì là tỉnh táo, nên hít một hơi thở thật sâu, cố gắng kìm chế cơn ham muốn
đang ngùn ngụt, hổn hển nói: “An Hạ Dao, cô say rồi, cô vẫn chưa tỉnh
đúng không?”.

“Ai bảo tôi say? Tôi không say!” An Hạ Dao giận dữ vung tay, lẩm

bẩm: “Bây giờ, chỉ là tôi đang mơ, mơ đến đồ khốn Diệp Trí Viễn mà
thôi… Tôi không say, tôi không say, tôi thực sự là không say!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.