MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 44

Cho dù là không ổn cũng cứ phải nói là ổn.

Ánh mắt của An Hạ Dao nhìn về phía bức tường không xa lắm, cô

không có dũng khí để nhìn lại đôi mắt rừng rực ấy của Diệp Trí Viễn,
nhưng vẫn giữ được vẻ bình thản, đáp bằng ngữ khí bình thường: ” Tôi rất
ổn!”.

Diệp Trí Viễn nhìn An Hạ Dao, bình thản tiếp lời: “Anh cũng rất ổn”.

An Hạ Dao không biết rằng mười năm sau, đối diện với người yêu

đầu, hơn nữa lại cùng nhau trải qua một đêm nồng nhiệt như vậy thì người
ta nên nói những gì, vì thế cô im lặng.

Diệp Trí Viễn cũng ngây người trước không khí kỳ quặc ấy, mở miệng

ra, nhưng một hồi lâu vẫn không tìm được lời gì để nói, vì vậy mà hai
người cùng im lặng.

“An Hạ Dao, chuyện đêm qua…. là một người đàn ông, anh muốn

chịu trách nhiệm với em…”. Diệp Trí Viễn nói câu đó xong thì không khỏi
giật mình. Chắc hẳn anh đã bị lên cơn thần kinh, nếu không thì sao lại nói
ra một câu thiếu cân nhắc như vậy? Nhưng câu nói đã được buột ra khỏi
mồm rồi thì không thể nào thu lại được.

“Vì sao lại muốn chịu trách nhiệm?”. An Hạ Dao cố gắng giữ cho

giọng nói thật bình thản để che giấu tâm trạng rối ren.

“Vì, đây là lần đầu tiên của em!”. Diệp Trí Viễn đáp một cách thật thà:

Anh nghĩ, có lẽ chúng ta nên thử nói chuyện yêu đương!”.

An Hạ Dao kinh ngạc nhìn Diệp Trí Viễn, trong lòng rất ngổn ngang,

tâm trạng nào cũng có, cô khẽ mỉm cười với Diệp Trí Viễn: “Là một người
đàn ông, hẳn anh đã từng lên giường với rất nhiều cô gái còn trinh, và rồi
cứ chịu trách nhiệm với tưng người, một trăm năm sau chưa chắc đã đến
lần tôi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.