MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 54

Không ít bạn học trong lớp không nín được cười ồ lên, An Hạ Dao

cũng không nín được, đưa tay bịt cái miệng đang nắn lại răng, cười khúc
ktứch.

“Diệp Trí Viễn, lên đây!” Giáo viên chủ nhiệm đập bàn, gầm lên, đưa

mắt nhìn cả lớp đang cười ồn, nói: “Trật tự!”

Diệp Trí Viễn đứng lên, mặt vẫn thản nhiên như không: “Có em!” rồi

từ từ đi lên bục giảng trước cái nhìn chăm chú của cả lớp khuôn mặt điển
trai của chàng trai mới lớn đầy vẻ ngỗ ngược, coi thường.

“Diệp Trí Viễn, em có thể nói cho tôi biết vì sao bài thi của em toàn là

những khoanh đỏ không?” Giáo viên chủ nhiệm thực sự vô cùng khổ sở vì
Diệp Trí Viễn, khuôn mặt già nua đanh lại, bàn tay run run chỉ vào bài thi
của Diệp Trí Viễn.

Diệp Trí Viễn đưa mắt liếc qua một cái, rồi thản nhiên đáp: “Vì điểm 0

ạ!”

“Vậy” vì sao em lại chỉ được điểm 0?” Giáo viên chủ nhiệm cao

giọng.

“Làm sao em biết được? Em làm bài, thầy phê kém và thầy cho điểm

0!”

Diệp Trí Viễn hầu như cảm thấy điều đó chẳng có liên quan gì đến

mình, kể từ sau khi nộp bài bằng tờ giấy trắng và nổi tiếng toàn trường rồi
bị cha đánh ột trận nhừ tử, cậu hứa với cha mẹ là sẽ không nộp giấy trắng
nữa mà sẽ làm bài. Nhưng, cậu đã làm, đã điền mà vẫn bị điểm 0, điều này
không thể trách cậu được.

Giáo viên chủ nhiệm bị cậu làm cho tức giận tới nghẹn cả cổ, mất bình

tĩnh đấm mạnh xuống bàn, “Diệp Trí Viễn, người khác lên lớp học, em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.