MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 60

Thầy chủ nhiệm vừa nghe nói vậy, thấy đúng như mong muốn, bèn

hứa: “Được, Diệp Trí Viễn, em sẽ ngồi cùng bàn với An Hạ Dao”. Ông dễ
dàng thỏa mãn, không mong Diệp Trí Viễn phát huy khả năng thiên tài, mà
chỉ cần cậu đừng để kết quả thi bị điểm 0 và kéo lùi thành tích của cả lớp.

“Thưa thầy, em không đồng ý…”

“An Hạ Dao, nếu em còn ý kiến khác, hãy mời phụ huynh đến để nói

với thầy!” Thầy chủ nhiệm cắt ngang lời An Hạ Dao.

Chào thua rồi đấy, học sinh lớp 10 rồi chứ đâu còn là học sinh mầm

non, mà không vừa lòng với bạn là mời cha mẹ đến trường, hơn nữa, với
cái kiểu cách của thầy chủ nhiệm thì dù có mời cha mẹ đến thì thầy cũng
không bỏ cách làm của mình, và yêu cầu cô ngồi cùng bàn với Diệp Trí
Viễn bằng được.

Có ai đó gọi thầy chủ nhiệm ở ngoài cửa, ông ném lại một câu: “Hai

em cứ xem trước bài thi đi, lát nữa thầy quay lại giải thích!” rồi vội vã đi
ra.

An Hạ Dao ấm ức nén những giọt nước mắt lại, hai tay nắm chặt thành

nắm đấm, nỗi tức giận biến thành động lực, trừng đôi mắt đen láy lườm
Diệp Trí Viễn mãi không thôi.

Nếu ánh mắt mà có thể giết người được, thì trên người Diệp Trí Viễn

đã có đầy những “vết dao ánh mắt” và phải chết không bao nhiêu lần.

Diệp Trí Viễn cũng nắm chặt tay đành nắm đấm, bước nhanh đến bên

cạnh An Hạ dao, đưa mắt lạnh lùng nhìn người bạn ngồi cùng bàn với cô,
cô bạn ấy hiểu ý vội vàng thu dọn sách vở, rồi đứng sang bên.

Diệp Trí Viễn ngang nhiên ngồi xuống bàn, hai tay ôm ngực, giận dữ

nhìn An Hạ Dao, nói với giọng khinh thường: “An Hạ Dao, con bé niềng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.