MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 1024

Musashi đứng dậy, buộc tay áo. Trạo phu cúi rạp mình đẩy mạnh thuyền
lướt tới. Khi gần đến chỗ cạn, gã rà mái chèo nghiêng nghiêng mặt nước để
thuyền trôi chầm chậm. Có tiếng chim hải tước hót đâu đây.
- Thôi được rồi. Chỗ này là bãi nông, đừng chèo thêm nữa mà hỏng thuyền.
- Musashi nói - Vả thuỷ triều cũng sắp rút, ta xuống đây cũng được.
Đằng xa, bóng một người mặc bào tía đi tới. Gã trạo phu quay nhìn
Musashi, định báo cho hắn biết thì Musashi đã nhảy xuống nước rồi, nhẹ
như én liệng, mắt hướng về phía bóng người đang đi tới. Hắn lấy một
vuông khăn màu lá úa, gấp chéo buộc quanh đầu giữ tóc, cởi trường kiếm
đặt lên sạp thuyền, chỉ giữ lại đoản kiếm, rồi cầm cây chèo gỗ lội vào bờ,
mắt vẫn không rời bóng người áo tía.
Cây chèo gỗ được sửa lại trong tay Musashi như một thanh mộc kiếm quá
khổ, kéo sau hắn vẽ một vệt bọt dài tên mặt nước.
Năm bước. Mười bước. Musashi vẫn chưa tới bờ cát khô. Trong khi ấy
bóng người áo tía rảo bước nhanh hơn, vỏ kiếm dát bạc đeo sau lưng lóe
sáng dưới nắng trông như đuôi một con chồn tuyết.
- Nhanh lên đại hiệp !
Tiếng kêu của gã trạo phu vừa dứt, người áo tía đã tới gần bờ nước. Kinh
hoảng và chắc mười phần Musashi sẽ bị xẻ làm đôi, gã trạo phu quay mặt
đi, không đành lòng nhìn cảnh ghê sợ ấy.
Musashi dừng lại, chân còn đứng dưới nước. Nắng chói chang. Nước biển
phản chiếu ánh sáng lên mặt Kojiro trông dữ tợn và tàn nhẫn. Gã cười gằn,
sẵng giọng:
- Musashi !
Musashi cũng trừng trừng nhìn lại gã. Rồi mỉm cười, hắn khẽ đáp, giọng
dịu dàng không oán giận:
- Kojiro !
Nhưng trong ánh mắt lóe lên một ý chí phi thường, một lòng tự tin mãnh
liệt, quyết tâm đưa địch thủ đến chỗ diệt vong. Kojiro lại thét, mắt đổ lửa:
- Musashi !
Không đáp.
- Ngươi lại đến trễ ! Phải chăng đấy là chiến thuật ngươi từng áp dụng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.