MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 127

dồi võ công. Một danh tăng đã nói:
“Vùi đầu trong kinh điển, ta đọc thiên thư, vạn quyển. Đọc xong, thấy lòng
thông suốt”. Ngươi hãy coi căn thạch thất này như bụng mẹ và hãy chuẩn bị
tái sinh. Nếu ngươi coi nó bằng mắt thì đây chỉ là một căn phòng tầm
thường, trống rỗng, tối tăm ; nhưng nếu ngươi coi nó bằng trí óc rồi để tâm
phán đoán, suy xét thì phòng này chính là con thuyền đại giác đưa ngươi tới
ánh chân quang. Tùy ngươi quyết định.
Takezo từ lâu đã không còn đếm ngày tháng. Trời lạnh là mùa đông, trời
nóng là mùa hè, hắn không cần biết thêm mà bốn mùa cũng không ảnh
hưởng gì đến hắn. Không khí trong phòng lúc nào cũng ẩm thấp. Nhưng có
điều chắc chắn là lần này nếu chim én lại bay đến làm tổ dưới mái vọng lâu
thì là lần thứ ba, kể từ khi hắn đến ở căn thạch thất. Mùa xuân thứ ba trong
bụng mẹ !
Hắn tự nhủ:
“Sắp hăm mốt rồi ! Ta đã làm gì đời ta trong suốt hăm mốt năm ấy?”.
Nghĩ đến những điều đã làm, nhiều khi hối hận khóc rưng rức lên như đứa
trẻ. Cơn đau đến dằn vặt làm hắn mệt mỏi, ê chề có khi cả ngày, lòng đau
như cắt.
Cho đến một hôm, khi đàn én đầu xuân đã bắt đầu bay đến chao đi chao lại
trên mái vọng lâu, hắn bỗng nghe tiếng ai gọi tên ngoài cửa sắt. Âm thanh
quen thuộc, nhưng tiếng nói dường như lạ tai. Đã lâu lắm, hắn không được
nghe tiếng đồng loại.
- Takezo, ngươi vẫn mạnh chứ ?
Sau tiếng mở khóa lách cách, dáng quen thuộc của Takuan hiện ra trên
khung cửa. Takezo quá xúc động, không nói nên lời, giơ tay vụng về nắm
áo nhà sư kéo vào phòng. Mấy năm nay, những gia nhân mang cơm nước
vào cho hắn đều như câm điếc, bây giờ nghe lại giọng và trông mặt người
quen cũ, hắn không thể nào không mừng rỡ.
- Ta mới đi xa về. Ba năm rồi đấy nhỉ, chắc giờ ngươi đã giác ngộ hơn
trước.
- Thầy Takuan ! Con biết thầy hết lòng thương con. Con thành thật cảm ơn
thầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.