MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 163

sao lờ mờ, môn đệ Yoshioka như những âm binh lom khom từ khắp vườn
tiến tới. Đến gần cửa phòng, Toji lên tiếng.
- Musashi ! Xin lỗi để các hạ phải chờ lâu. Chưởng môn Yoshioka muốn
được tiếp kiến !
Không nghe trả lời. Toji đồ chừng Musashi án binh bất động, nằm phục đâu
đó chờ lúc thuận tiện đánh ra. Hắn đưa mắt lần nữa, thấy bộ hạ đã tề tựu
đông đủ, bèn quát như sấm động:
- Giê ...ết !
Đồng thời lấy chân đạp toang cửa. Cánh cửa bằng gỗ mỏng vỡ tung, bay
vào trong phòng làm tắt ngọn đèn độc nhất đặt trên kỷ. Căn phòng tối om.
Đồ đệ Yoshioka mạnh ai nấy hét, phá cửa sổ nhảy vào như vũ bão, đao
kiếm cầm tay chặn hết các lối.
Nhưng phòng trống không, Musashi đã đi đâu mất ! Mọi người nhìn nhau
lao xao, nổi lửa châm đèn, ngạc nhiên đến cực điểm. Quái lạ, ấm trà vẫn
đây, chén trà rót ra vẫn còn nguyên chưa ai động đến. Người canh cửa bên
ngoài nói có trông thấy Musashi cách đây chừng vài khắc đi vào phòng tắm,
sao bây giờ đã mất dạng ?
Tiếng chân bước rậm rịch khắp nơi vang động cả khu vườn yên tĩnh.
- Nó là ma à ? Thoát ra đường nào được ?
- Lạ thật !
Toji nổi nóng sai bộ hạ sục sạo không thiếu chỗ nào, vừa văng tục vừa dọa
nạt. Bỗng có tiếng reo hò mừng rỡ:
- Đây rồi ! Hắn trốn chỗ này !
Tất cả đổ xô vào buồng tắm, thấy sàn nhà bị gỡ một mảng lớn vừa người
chui lọt.
Hiển nhiên Musashi đã chui qua lỗ này trốn ra ngoài.
Toji ra lệnh:
- Nó mới thoát đây thôi ! Anh em đuổi theo tức khắc !
Ai ai cũng hoan hỉ. Vậy Musashi là một thằng hèn, đã không dám ở lại tỷ
đấu với chưởng môn, thế thì còn đáng sợ gì nữa ! Mọi người thấy cơn nguy
hiểm đã qua, đều lên tinh thần và can đảm, hùa nhau từng tốp ào ra cổng
ngoài bắt gian khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.