MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 169

bạc màu cùng với một ông già trang phục lối kiếm sĩ thôn quê vén rèm
bước ra. Cả hai trạc độ sáu mươi, sáu lăm, tuy đã trọng tuổi nhưng còn quắc
thước mặc dầu có vẻ mỏi mệt. Bà lão nheo mắt, lấy tay che cho khỏi chói,
quay nhìn về phía Musashi rồi nói với ông già:
- Lần này thì đừng để nó thoát, nghe không cậu Gon !
Thì ra đây là hai chị em cụ Osugi. Cậu Gon gật đầu:
- Chị đừng lo, để mặc tôi !
Rồi quay sang hỏi người phu cáng kế bên:
- Đâu ? Nó đâu ?
Họ chỉ Musashi đứng trước tấm bảng gỗ ở đằng xa đang mãi mê đọc cáo thị
như không để ý gì đến xung quanh. Cậu Gon nhổ nước bọt vào tay, nắm
đốc kiếm hùng dũng rẽ đám đông đi thẳng đến phía Musashi đứng. Theo
sau, cụ Osugi khấp khểnh bước, chân hãy còn tê dại vì ngồi quá lâu. Có
tiếng ai gọi với:
- Cẩn thận, lão trượng ! Nó khỏe lắm đó !
Vài người khác hùa theo dặn dò:
- Lão bá cứ thong thả, chuẩn bị kỹ là hơn, đừng vội !
Mọi người giương mắt nhìn, theo dõi cuộc tranh hùng sắp tới mà họ cho là
sẽ hào hứng lắm. Họ cười nói ồn ào như sắp được xem một màn kịch ít khi
xảy ra tại một nơi hẻo lánh như vậy.
- Bà lão liều quá ! Tuổi bà đáng lẽ phải ở nhà vui với con cháu mới phải !
- Ờ ...ờ ...Nhưng cũng đáng phục lắm chứ ! Danh dự gia đình là trọng ...
- Nghe đâu con dâu bà bỏ đi theo thằng đó đấy !
Một người cầm gáo nước chạy theo:
- Lão bá ! Lão bá ! Uống chút nước đã !
Cụ Osugi dừng lại cầm gáo nước uống một hơi, lấy tay chùi mép rồi đưa
cho em:
- Này cậu, giải khát đi. Hình như nó có học võ chút đỉnh, nhưng theo ta, nó
vẫn chỉ là thằng con nít, không bằng cậu đâu !
Qua cổng chùa, cụ Osugi nhìn vào. Thói quen kính ngưỡng thần Phật làm
bà khựng lại rồi không biết nghĩ sao, bà quỳ xuống ngay trên bực đá trước
cổng, mở bọc lấy tràng hạt ra nhắm mắt lâm râm khấn khứa. Cậu Gon cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.