MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 194

- Thế mày đã học được chút gì về kiếm thuật chưa ?
- Chưa. Thật ra chưa học được gì !
Lần này thì tráng sĩ không giữ nổi nữa, phá lên cười ha hả. Thiếu nữ nghe
chuyện cũng lấy tay che miệng.
- Hà hà ... Đi đường chung với thằng bé này cũng đỡ buồn. Đường ngắn
được chút!
Quay sang Otsu, trung niên tráng sĩ lại hỏi:
- Còn chị đi đâu ?
- Tiểu nữ đi Nara, nhưng chưa định trọ Ở chỗ nào cả. Tiểu nữ muốn tìm một
người quen cũ là kiếm sĩ. Nghe nói dạo này Ronin lạc thảo đến tụ Ở Nara
đông lắm, may ra nhờ ơn trời Phật ...
Qúa trưa, cả ba người tới chân cầu Uji. Dưới mái hiên quán trà nhỏ ven
đường, một ông lão râu tóc bạc như cước ngồi giữa chiếu, dùng gáo tre
chuyên trà từ ấm lớn sang các bát sành cho khách đứng ngồi lố nhố xung
quanh. Thấy Shoda, ông lão ngừng tay gọi lớn:
- Ngài Shoda, vào đây đã ! Lâu lắm lão phu chẳng thấy ai ở nhà Yagyu đi
qua.
Nhớ quá ! Nhớ quá !
- Bọn tại hạ chỉ muốn nghỉ chân một lát. Xin lão trượng cho tự nhiên.
Cả ba người cùng bước vào quán:
- Xin lão trượng cho vài cái bánh, thằng nhỏ này chắc đói rồi.
Bánh mang ra, Jotaro nhót lấy hai chiếc, vòng cửa sau mang lên đồi ăn. Với
những trẻ hiếu động như nó, ngồi yên chuyện vãn thật chẳng hứng thú gì.
Otsu nhấp trà, hỏi lão quán:
- Từ đây đến Nara còn xa không lão trượng ?
- Còn xa. Nếu đi nhanh thì chỉ quá Kizu trước khi trời tối. Sức chị, chắc là
phải nghỉ ở Taga hay Ide.
Shoda đỡ lời:
- Chị đây muốn đến Nara tìm người quen nhưng không rõ địa chỉ.
Rồi ngập ngừng, hắn gãi râu:
- Nghĩ chẳng nên phải không lão trượng ? Nara bây giờ không như trước.
Thân gái dặm trường đến Nara một mình e không tiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.