MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 193

Nó lặng yên, đi một lúc, rồi lại liến thoắng:
- Chị mang sáo đi đâu vậy ?
- À, ta thổi sáo kiếm tiền độ nhật.
- Chị làm nghề thổi sáo à ?
Otsu cười:
- Ta không rõ có nghề nào là nghề thổi sáo không, nhưng nhờ ống sáo này
ta mới có tiền chi dụng. Nếu em cho là nghề cũng được.
- Chị thổi sáo trong những cuộc lễ lạc ở chùa hay ở miếu phải không ?
- Không.
- Hay cho những ban nhạc rong diễn tuồng Kabuki ?
- Cũng không phải.
- Vậy chị thổi điệu gì ?
- Thì những khúc dân nhạc mọi người vẫn thường nghe ấy mà !
Riêng tráng sĩ rậm râu lại chú ý đến thanh kiếm gỗ của Jotaro:
- Chú bé đeo vật gì sau lưng thế ?
- Thanh kiếm gỗ. Ông không nhìn thấy thanh kiếm gỗ bao giờ à ? Cháu
tưởng ông là kiếm sĩ chứ !
- Ta chính là kiếm sĩ, nhưng thấy mày còn bé lại mang thanh kiếm quá dài
nên hỏi cho biết.
- Cháu học kiếm thuật.
- Chà ! Vậy mày có sư phụ chưa ?
- Có rồi !
- Người mày mang thư hộ đấy hả ?
- Vâng.
- Chắc sư phụ mày giỏi lắm nhỉ !
- Cũng chẳng giỏi lắm đâu ông.
- Sao ? Mày nói gì ?
- Sư phụ cháu đánh kiếm xoàng lắm, ai cũng chê.
- Thế sao mày theo ông ấy ? Sư phụ kém, mày không buồn à ?
- Không. Cháu đánh kiếm cũng không ra gì nên chẳng cần.
Tráng sĩ nghe thằng bé nói muốn phì cười nhưng giữ ngay được, mặt tuy
lập nghiêm mà khóe mắt không dấu nổi vẻ khoái trá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.