MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 191

- Bé con ! Có phải mày đánh rơi cái ống đựng thư này gần trại Mampu
không ?
- Dạ phải.
Tráng sĩ đưa ống quyển, Jotaro vội vàng giật lấy.
- À há ...Không biết cám ơn à ?
Jotaro lí nhí:
- Dạ, cảm ơn ông.
- Thư quan trọng mà mày không giữ gìn cẩn thận để rớt dọc đường, thật
đáng đánh đòn.
- Dạ.
Chợt nghĩ không biết sao ông này lại biết là thư quan trọng, Jotaro vội hỏi:
- Ông mở ống ra xem thư đấy à ?
- Dĩ nhiên ! Nhặt được cái gì thì phải mở chứ ! Nhưng ta không xem thư
đâu, vẫn còn nguyên niêm đấy. Mày kiểm lại đi !
Jotaro mở ống quyển, ghé mắt nhìn vào thấy phong thư vẫn còn nguyên vẹn
thì yên dạ, đậy nắp lại đeo lên cổ. Nó tự nhủ:
- Lần này mình phải cẩn thận hơn mới được !
Thiếu nữ thấy thằng bé lúng túng, vội đỡ lời:
- Cảm ơn tráng sĩ. Giá không có tráng sĩ thì cuốn thư chắc bị mất rồi.
Tráng sĩ cười:
- Thằng bé này đi với cô đấy à ?
- Không. Tiểu nữ mới gặp nó ở đây thôi.
- Nó đội cái nón gì lạ quá, lại có chữ viết “giường cho thuê” là thế nào ?
Thiếu nữ cũng cười:
- Tiểu nữ cũng không hiểu, nhưng thấy nó có vẻ lo lắng, tội nghiệp quá !
Quay sang Jotaro, nàng hỏi:
- Em định đi đâu ?
Tìm lại được ống thư, Jotaro yên tâm vui vẻ đáp:
- Em đi Nara, đến Đền Hozoin. Chị cho em đi cùng nhé ?
Thiếu nữ gật đầu. Bước sau người con gái, Jotaro bỗng chú ý đến một cái
túi nàng giắt ngang lưng, đựng một vật dài như ống tre nó đương đeo trên
cổ. Jotaro tò mò hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.