MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 245

Denshichiro nhếch mép không dấu vẻ khinh mạn:
- Có thế thôi ư, cô nương ?
- Lão cốc chủ sai tiểu nữ trình với quý vị là người rất muốn dùng trà với
quý vị, ngặt vì trong cốc toàn kẻ võ biền không ai thấu hiểu lề luật trà đạo
nên e làm trò cười cho quý vị là những bậc danh gia ở kinh thành tới. Người
nhờ tiểu nữ xin quý vị thứ lỗi và hẹn một dịp khác.
Một trong ba gã Yoshioka có vẻ hồ nghi, nói:
- Hừ ! Chúng ta đến đây đâu phải để bàn luận về trà đạo. Chúng ta là kiếm
sĩ, có quan tâm gì đến chuyện đó, chỉ muốn đích thân vấn an cốc chủ và xin
người chỉ giáo.
Cốc chủ chắc phải biết rõ ý ấy chứ ?
Otsu vẫn mỉm cười, nhỏ nhẹ:
- Lão nhân gia biết lắm, nhưng bây giờ vì người ở ẩn nên đã dùng ngôn ngữ
của một kẻ uống trà mà diễn đạt, mong quý vị hiểu cho.
Denshichiro đưa mắt nhìn hai người kia, một lúc sau mới đáp:
- Vậy chẳng nên ép lão làm gì. Chị về nói với cốc chủ là lần sau chúng ta
đến, xin đừng từ chối.
Rồi với tay cầm nhành mẫu đơn đưa trả lại Otsu.
- Các vị không ưa mẫu đơn ư ? Mẫu đơn là hoa vương, mà mẫu đơn trắng
băng thanh ngọc khiết trên cả các hoa khác, tiểu nữ thật không hiểu ...
Yoshioka Denshichiro cảm thấy như bị xúc phạm. Hắn gằn giọng:
- Cốc chủ tặng hoa cho ta là nghĩa gì ?
Rồi quay sang Otsu:
- Ta thấy khôi hài. Cô nương về nói với cốc chủ, ở Kyoto, chúng ta cũng
trồng mẫu đơn, loại này không thiếu.
Otsu cúi đầu, kính cẩn cầm cành hoa lui ra, đáp khe khẽ:
- Các vị đã không vừa ý, tiểu nữ không dám tự tiện ...
Nàng cảm thấy những người ngồi trước mặt như đang bị một vết thương,
không khéo buộc, vết thương to ra chẳng ích lợi gì mà chỉ di lụy.
Ra ngoài hành lang, Otsu nghĩ đến chuyện vừa rồi, cười thầm. Nhìn sàn gỗ
trơn bóng vì chân người đi lại, nàng thoáng thấy ở phía cuối một căn phòng
nhỏ cửa khép kín. Không biết đó là phòng Musashi đương trọ, Otsu đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.