MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 258

- Tráng sĩ tha lỗi, để người phải chờ, thật đắc tội !
Shoda Kizaemon vừa bước qua cửa đã cúi đầu thi lễ và xin lỗi ngay, theo
sau là Murata và Kimura. Giới thiệu xong, vừa an tọa thì kẻ hầu đã bưng
rượu ra. Rượu sa-kê cất ngay tại trong cốc, không được trong lắm nhưng vị
đậm mà êm, lại được rót vào bát sành theo kiểu xưa, mới hâm nóng nên
hương tỏa ngào ngạt. Shoda vui vẻ:
- Ở chốn thôn dã hủ lậu, chẳng có gì đặc biệt khoản đãi, xin tráng sĩ vui
lòng dùng tạm.
Musashi tươi cười đáp lễ. Hắn cảm ơn, nâng bát uống cạn. Tuy thích sa-kê
nhưng không phải là tay sành rượu, hắn không thưởng thức được hết hương
vị đậm đà của thứ danh tửu này cất ngay tại cốc bằng chính gạo nếp và
nước suối địa phương.
Mỗi người rót mừng một bát, Musashi trong người nóng ran, sự dè dặt ban
đầu bớt đi nhiều. Kimura gật gù:
- Các hạ tửu lượng thật hào ! Hôm nay gặp nhau hãn hữu lắm đấy, xin uống
say, đừng vì sơ kiến mà e ngại.
Rồi nghiêng đầu lại gần Musashi:
- Các hạ có biết ai cắt nhành mẫu đơn ấy không ? Chính Muneyoshi lão
nhân gia đó!
Musashi đập tay lên đùi cười lớn:
- Biết ngay mà ! Tại hạ đoán không lầm. Thật là tuyệt diệu !
Murata chen vào:
- Có điều bọn tại hạ không hiểu tại sao các hạ phân biệt được nhát kiếm đó
với nhát kiếm của những người khác. Xin nói rõ được chăng ?
Musashi đáp cầm chừng, vì thật ra hắn cũng không hiểu tại sao hắn nhận ra
điều ấy nữa:
- Vậy hả ? Các vị không rõ thật ư ?
- Dĩ nhiên. - Shoda tiếp theo - Tại hạ không thấy gì đặc biệt trong vết cắt,
nhưng các hạ đã phân biệt được hẳn phải có con mắt chẳng tầm thường.
Dám xin chỉ cho biết rõ.
Musashi nâng bát rượu lên uống một hớp, mắt đăm đăm nhìn về phía trước,
lúc sau mới đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.