MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 342

lộng:
- Cậu Gon ! Cậu Gon !
Người trong quán ùa ra theo cũng phụ họa, nhưng không ai dám bước
xuống nước.
Họ chỉ đứng bàn tán:
- Chỗ này sát ghềnh đá, ở đây thì thế nhưng qua chút nữa là hố sâu, vô ý hụt
chân nguy hiểm lắm !
Bỗng có tiếng kêu. Nhìn ra không thấy bóng ông già và thiếu nữ đâu nữa.
- Chìm rồi ! Chết rồi, chìm rồi !
Cụ Osugi lo sợ cuống cuồng. Không biết làm sao, bà giơ gậy đập mọi người
làm họ chạy tán loạn.
- Nhảy xuống cứu đi ! Chết rồi ! Ông ấy chết đuối rồi !
Bà mếu máo:
- Các người bất nhân quá ! Thấy ông già sắp chết không cứu. Cậu Gon ơi !
Cậu Gon ơi ! Ai cứu em tôi !
Người ta vội vã đi gọi thuyền chài. Lặn ngụp hồi lâu mới vớt được cả hai
lên. Thiếu nữ còn nắm chặt vạt áo cậu Gon, nhưng cả hai mắt nhắm nghiền
không thở nữa. Mọi người phụ vào gỡ ra và đặt nằm trên bãi cát.
- Anh em mỗi người một tay. Phụ nữ giúp cô bé còn chúng tôi lo cứu ông
già. Ngồi lên bụng nhấn mạnh cho nước ộc ra mới được !
Thiếu nữ mặc kimono trắng, mặt còn nguyên son phấn nên trông còn có
chút sinh khí, nhưng cậu Gon thì trái lại, mặt xám ngoẹt, những sợt tóc thưa
thớt, bạc và ướt nhẹp dán lên trán và hai bên thái dương. Bình nhật cậu
không đến nỗi gầy, sao bây giờ trông hom hem quá ! cụ Osugi không cầm
được xúc động, khóc òa lên.
- Yên nào bà già ! Làm người ta rối trí !
Những kẻ hiếu kỳ bu quanh thì thầm:
- Tự tử hả ? Tự tử vì tình hả ?
- Bậy nào ! - Có người cười đáp - Ông già cứu cô bé đấy chứ !
- Thiếu nữ này trông quen quen. Có phải cô bé nhặt vỏ ốc không ?
- Hình như thế ! Cô ta trọ Ở trong xóm !
Từ đằng xa, bốn năm người chạy lại. Yoshioka Seijuro gạt đám đông len lỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.