MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 343

đến gần nạn nhân. Nhìn cô bé nằm thiêm em trên cát, mặt hắn tái đi. Hắn
kêu khẽ:
- Akemi !
Một người hỏi:
- Đại hiệp quen cô này hả ?
Seijuro không đáp chỉ đứng trừng trừng nhìn thiếu nữ. Người ta đập lưng
móc miệng cô, nước và rãi rớt ộc ra ướt cả một khoảng cát. Akemi thở
mạnh rồi cựa quậy chân tay. Mọi người reo lên vui mừng:
- Sống rồi ! Cô bé sống rồi !
Họ tiếp tục hà hơi, vỗ lưng, lau mặt cho Akemi. Seijuro lùi ra ngoài, ghé tai
môn hạ nói nhỏ. Một lúc sau, cáng được mang đến, người ta vực cô bé lên
đưa vào trong xóm.
Cậu Gon vẫn nằm bằn bặt trên cát. Mọi người xúm vào làm đủ cách, cậu
vẫn không tỉnh. Mắt nhắm nghiền, chân tay lạnh ngắt, da mặt mỗi lúc càng
trắng bệch. Vài người lắc đầu:
- Ông già khéo hỏng mất !
Quả thật, thần chết đang rình rập đâu đây và có lẽ đã điểm cậu Gon rồi !
Xấp xỉ lục tuần, cậu đã già, trước khi nhảy xuống nước cứu cô bé, cậu lại
còn uống vài chén rượu thì làm sao mà đủ sức chống lại cái lạnh của nước
biển về mùa đông ?
Cụ Osugi ngồi bên em, miệng rên khe khẽ. Thấy không kết quả, số người
cứu chữa lần lượt đứng lên dần:
- Hỏng rồi ! Trễ quá, không sao cứu được nữa !
Cụ Osugi khóc rống lên, gọi tên em rồi quay ra hằn học với mọi người xung
quanh:
- Hỏng là thế nào ? Hai người cùng mang lên một lúc, một người sống một
người chết là sao ? Tại ... tại các ngươi không hết sức !
Bà vừa gạt nước mắt vừa ôm lấy cậu Gon, kéo tay bóp chân, giật tóc mai,
không còn cách gì bà biết mà không làm. Lại lật đật mở bọc ra lấy lọ thuốc
nhỏ, đổ vài viên vào mồm em. Nhưng cậu Gon vẫn nằm trơ ra đó. Cậu đã ra
người thiên cổ.
Ai ai trông thấy cũng ngậm ngùi. Có kẻ quay đi chùi vội nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.