MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 345

diện được kẻ vừa nói, nàng kêu lên một tiếng kinh hoàng, ngất đi bất tỉnh.
Seijuro loay hoay đắp khăn ướt lên vầng trán nóng bỏng của cô bé. Hắn
tránh không gọi tên, sợ làm nàng kinh hãi, chỉ cặm cụi làm. Thay khăn mấy
lượt, mới thấy Akemi hơi tỉnh. Trong cơn mê, cô bé gọi tên Miyamoto
Musashi và lẩm bẩm những tiếng gì hình như là “dưới chân cầu Gojo ...”.
Seijuro nghe không rõ nhưng cái tên Miyamoto Musashi làm hắn chú ý.
Musashi ... Musashi ... Không biết có phải là tên lãng tử trẻ tuổi đã từng đến
làm náo loạn võ đường Yoshioka của hắn dạo nào ?
Seijuro nhìn môi cô bé, chờ đợi. Nhưng Akemi không nói thêm lời nào nữa.
Nàng đã em đi rồi !
Ngoài song, bóng cây lay động. Tiếng ngựa hí từ xa vẳng đến. Seijuro lắng
tai nghe:
tiếng chân người bước vội và tiếng con hầu vọng vào:
- Đây ! Đại hiệp ở trong này !
Seijuro vội bỏ sang phòng bên, quàng tay ra sau khép cửa. Một môn đệ
Yoshioka, trang phục theo lối lữ hành, nón nan, vai áo trắng bụi đường hối
hả tiến vào. Thấy Seijuro, hắn vội vàng thi lễ.
- Chuyện gì thế ?
- Mời tiểu chủ về ngay cho.
- Nhưng chuyện gì mời được chứ ?
Ở phòng bên, thình lình tiếng thét của Akemi vọng sang, rõ mồn một:
- Bỏ ta ra ! Ta không ưng ! Đừng ...
Tiếng thét pha lẫn sợ hãi làm gã đồ đệ Yoshioka đang mãi tìm thư trong bọc
phải khựng lại, ngẩng đầu nhìn Seijuro.
- Không can gì ! Kẻ đó sốt, thỉnh thoảng nói sảng ... Đâu ? Thư của ai ?
Đưa ta coi !
- Dạ, của Miyamoto Musashi.
Seijuro sửng sốt. Hắn vừa nghe tên đó từ miệng Akemi thốt ra, bây giờ lại
nhận được thư, chẳng biết là điều gì, lành hay dữ. Một cảm giác lo sợ bâng
quơ làm hắn ớn lạnh.
Seijuro cầm thư, lật đật đến bên chiếc bàn thấp, cạy niêm và ghé sát vào ánh
sáng ngọn bạch lạp. Lời thư rõ ràng, không uẩn khúc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.