MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 357

được !
- Hừ ...
Musashi tuy nghe nhưng không để ý. Dường như hắn mãi ngắm cảnh vật
xung quanh. Thực ra về mùa đông, rừng núi tiêu điều chẳng có gì đáng
ngắm. Vài gốc cổ thụ trơ trọi đưa những cành đen khẳng khiu lên trời tựa
những cánh tay gầy guộc, lá úa rụng đầy lối đi, những mảng rêu trên các
tảng đá nứt nẻ đã đổi màu, chỗ vàng chỗ nâu sẫm. Duy chỉ có hàng tùng
bách là vẫn xanh tốt, tàn lá sum sê không coi gió lạnh ra gì cả. Hàng tùng
bách này hợp với tâm trạng hắn chăng mà sao hắn cứ quay đầu nhìn mãi?
- Ujii là một xóm nhỏ ở lưng chừng núi, vắng teo vắng ngắt, khách quan
đến đấy làm gì ?
- Ta đến thăm một người.
- Chỉ có hai ba nông dân nghèo khổ ở đó làm rẫy cùng với mấy lão tiều phu
già, chặt củi đốt than chứ có ai đâu ...
- Tại Kuwana, ta nghe nói ở đó có tay giỏi nghề sử loại võ khí đặc biệt lắm.
- Chắc khách quan muốn nói Tsujikaze ...
- Phải rồi, Tsujikaze. Nhưng đấy là họ, tên hắn là gì ?
- Kohei.
- Ờ ! Tsujikaze Kohei ! Phải rồi !
- Y làm nghề thợ rèn liềm và lưỡi hái. Y có chế ra một thứ võ khí giống như
cái hái, lợi hại vô cùng, làm nhiều kẻ mất mạng. Thế ra khách quan cũng là
Samurai đấy !
- Hừ ... hừm ...
- Khách quan là Samurai, hay để tiểu nhân dẫn đi Matsuzaka. Nơi đó có
nhiều tay giang hồ hảo hán kiếm thuật nổi tiếng lắm.
- Những ai, kể ta nghe thử ?
- Trúc Tử Hãn, Dương Nguyên Sinh chẳng hạn

- Ta cũng có nghe tên những người ấy.

Hắn không nói gì thêm nữa khiến người mã phu tưởng ông khách lạ biết rõ,
nhưng không lưu tâm. Cả hai, kẻ dẫn ngựa và người cưỡi ngựa theo đường
núi gập ghềnh lầm lũi tiến về phía trước.
Đến Kameyama, Musashi xuống ngựa, vào một quán ven đường ăn lót dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.