MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 381

Vợ Kohei vừa nựng con vừa chỉ vào chồng:
- Hồ nhi ! Bố kìa ! Bố đã về kìa !
Tsujikaze nhìn đứa bé, nét mặt tươi hẳn lên, vẻ thô lỗ kiêu căng biến mất.
Gã bế đứa nhỏ trong tay, đong đưa rồi rúc đầu vào nách nó. Nó cười khanh
khách. Tsujikaze cầm cái chong chóng dứ dứ trước mặt con. Nó nhoài
người ra, tay quơ chân vẫy, và người mẹ cũng cười như nắc nẻ. Gã bế đứa
nhỏ đi vào nha trong, vợ theo sau, để mặc cho Musashi đứng một mình ở
ven cổng.
Cảnh gia đình êm ấm, tiếng cười rộn rã hồn nhiên của vợ con người thợ rèn
làm hắn vui lây, nhưng sao hắn cảm thấy lẫn lộn một chút gì chua xót. Hình
như trong tiềm thức, hắn đã được hưởng cảnh này. Kiếp này hay tiền kiếp,
hẵn cũng không biết nữa.
Thấy trong nhà gần bếp lò có lửa, Musashi bỏ nón, tháo túi đeo lưng tiến
đền gần ngồi sưởi. Cửa hàng vẫn thế, vẫn những nông cụ lặt vặt để trên kệ,
vẫn những dây mồ hóng đen rủ lòng thòng từ trên trần xuống như thạch
nhũ. Bên ngoài bóng tối phủ đầy. Ánh lửa bật bùng của khúc củi gần tàn
chiếu bóng Musashi rung rinh trên vách.
Tsujikaze tắm gội xong sắp ăn cơm mới sực nhớ đến người khách trẻ. Gã
gọi vợ:
- Dọn thêm phần nữa cho khách. Ở nhà ngoài ấy, ta ra bây giờ !
Vợ Kohei bưng khay rượu ra. Mụ đặt bình sa-kê lên hâm trên bếp than, liếc
nhìn Musashi rồi đi vào trong nhà, lầu bầu khó chịu:
- Lần trước đã tới rồi, giờ lại tới nữa.
Tsujikaze đến ngồi bên bếp. Bộ mặt rỗ của gã trông hiền hậu hơn, không
biết vì mới tắm xong hay vì ánh lửa không soi rõ hết những vết lồi lõm. Gã
hất hàm hỏi Musashi:
- Uống chút rượu nhá ?
- Vâng, đại hiệp đã cho thì xin nhận.
Tsujikaze cầm bình rượu rót ra đĩa đưa Musashi. Hắn uống một hơi cạn,
mím môi lại chép chép miệng. Rượu hơi chua nhưng hắn cũng cảm thấy dễ
chịu.
Máu nóng chạy râm ran trong người. Hắn vui vẻ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.