MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 380

Vô ích !
Thủ pháp của ta ngươi chẳng dùng được vào việc gì đâu.
- Sao vậy ?
- Vì vừa nhìn ra thì ngươi đã thành người thiên cổ rồi ! Ta phát lạc nhanh
lắm !
Gã nói xong cười ha hả. Tiếng cười vang động cả khu rừng vắng. Musashi
đã từng nghe vợ Tsujikaze thốt ra những lời như vậy, tuy lời không hẳn là
thế, nhưng ý khinh miệt tương tự. Mụ vợ có vẻ hống hách, song chồng mụ
xem ra còn kiêu căng hơn nhiều.
Hắn muốn dạy gã thợ rèn này một bài học ngay tại đây, nhưng nghĩ lại
chẳng việc gì mà vội. Takuan đã cho hắn kinh nghiệm đầu tiên về cuộc đời:
đừng tưởng mình là nhất, gầm trời này thiếu gì kẻ hơn ta. Tự cao tự đại chỉ
chuốc lấy những thất bại đau đớn. Trước khi thử sức với ai, hãy tìm hiểu và
đánh giá kỹ địch thủ.
Nghe tiếng cười ngạo mạn của Tsujikaze vang động bên tai, Musashi chỉ
lặng thinh. Lát sau hắn mới khiêm tốn:
- Tại hạ đã hiểu. Nhưng may mắn được gặp đại hiệp ở đây, tại hạ không
muốn để lỡ dịp hạnh ngộ. Chỉ xin chỉ bảo cho vài điều về thứ binh khí kỳ
dị.
- Ha ha ! Vậy ra ngươi cũng đã biết đến thứ võ khí ấy của ta sao ? Ai dạy
ngươi biết ?
- Lệnh khổn đã chỉ cho một chiêu ...
- Được lắm ! Ta cũng thương ngươi thật lòng cầu học. Nếu chỉ muốn nghe
ta nói thôi thì về nhà, ta nói rõ cho nghe.
- Đa tạ đại hiệp. Và cũng xin cho tá túc qua đêm.
- Được ! Nhưng ngươi phải ngủ trong bếp với thằng Iwa. Nhà ta không có
chỗ dư.
Trời chiều đỏ rực, cả ba đến chân núi Suzuka. Xóm Ujii hiền lành nằm ở
cuối con đường nhỏ, ráng hoàng hôn nhuốm hồng các mái tranh như trong
một bức cổ họa.
Iwa chạy vội về nhà báo tin trước nên khi Tsujikaze đến ngõ đã thấy vợ bế
con nhỏ ra cửa đứng đón, tay cầm chiếc chong chóng gió thổi quay tít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.