MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 379

- Dạ thật ! Con để quên trên thuyền.
- Hà ! Bây giờ mày lại quên cả đồ nghề độ nhật nữa. Muốn sống đi lấy ngay
! Bận sau mà quên nữa thì chết với ông !
Đứa bé líu ríu vâng lời, cắm cổ chạy.
Con đường từ bến tàu đến chợ chẳng thiếu gì quán bán các vật dụng linh
tinh, nhất là đồ kỷ niệm. Thằng bé đi tìm búa quay trở lại không thấy thầy
đâu, lo lắng nhìn quanh. Khi thấy gã đàn ông trong tiệm bán đồ chơi bước
ra, tay cầm cái chong chóng bằng giấy sặc sỡ, mắt nó sáng lên vui sướng.
- Iwa !
Nghe gọi, thằng bé chạy vội lại.
- Mang cái này cho ta ! Có tìm thấy búa không.
- Dạ có. Con để trong túi rồi !
- Thầy mua cho bé Hồ nhi đấy à ?
- Ừ.
Hai thầy trò gã thợ rèn đi trước Musashi tuồng như dẫn đường cho hắn, vì
hắn thấy hắn định rẽ phía nào thì họ cũng đã rẽ trước về phía ấy. Trông
dáng điệu, y phục và những đồ nghề thằng bé mang theo, Musashi đoán
mười phần chắc chín gã đàn ông là Tsujikaze Kohei, người thợ rèn xóm
Ujii, nổi tiếng về ngón đòn với thứ võ khí cổ quái như cái hái do gã chế ra.
Muốn kiểm chứng và nhân thể tìm cơ hội làm quen, hắn rảo bước đến gần,
niềm nở hỏi:
- Chào đại hiệp. Đại hiệp cũng đi Ujii đấy à ?
- Phải. Ngươi hỏi gì ?
- Phải chăng đại hiệp là Kohei ?
- Chính thị. Thế ngươi là ai ?
- Tại hạ tên Miyamoto Musashi, đi tìm thầy học võ. Mới đây qua quý xá, có
được gặp lệnh khổn ...
- Á à ! Vậy ngươi đã gặp chuyết kinh đấy. Thế ngươi có phải là khách trọ Ở
Yamada không ?
- Phải

Kohei mỉm cười ngạo mạn:

- Có người cho biết ngươi muốn tìm ta để học vài ngón sở trường. Vô ích !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.