MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 387

quai, sửa lại chăn đắp cho ra vẻ vấn còn người nằm ngủ rồi len lén cầm
thanh kiếm lẩn vào trong bóng tối dày đặc sau đống củi, than xếp hỗn độn.
Tàn nén hương, đã nghe tiếng chân người bước ngoài hiên và tiếng xì xào
khe khẽ.
Cánh cửa lùa hé mở. Dưới ánh sáng lờ mờ của bếp than gần lụi, cái chong
chóng quay tít.
Bên tấm màn cửa mỏng, đôi mắt trắng dã của một kẻ mặc y phục lối dạ
hành ló ra, tay lăm lăm lưỡi kiếm tuốt trần. Theo sau là một người cao lênh
khênh, cầm giáo. Cả hai men theo vách, đến trấn hai đầu giường. Gã thợ rèn
vào sau chót, một tay cầm lưỡi hái, một tay giữ quả cầu.
Chúng đưa mắt nhìn nhau, rồi như cùng theo một mật hiệu, quát lớn:
- Takezo !
Đồng thời phóng chiêu ra như chớp xẹt. Giá Musashi còn nằm đó chắc trở
tay không kịp mà có chết cũng chẳng toàn thây. Nhưng không một ai trông
thấy phản ứng gì hết. Ba loại võ khí đã đánh vào quãng không, hay đúng ra,
đã đánh vào một đống chăn gối bỏ không. Tiếng thét làm rung chuyển căn
nhà gỗ chỉ đánh thức đứa nhỏ dậy làm nó khóc ré lên ở trong phòng.
Gã thợ rèn phóng cước đá tung chiếc chăn đắp. Không thấy Musashi, gã
chửi thề một câu tục tĩu, chạy vội ra ngoài:
- Bọn ngươi đứng đây có thấy nó trốn không ?
- Không ! Sao ! Nó trốn rồi à ?
- Còn hỏi gì nữa ? Toàn đồ ăn hại, không được việc gì hết.
- Nhưng nó trốn đi đâu ? Bọn tiểu đệ canh ở đây ngay từ khi đại ca bảo, có
thấy gì đâu !
- Kia kìa, cái cửa mở hé kia kìa. Đồ ngu, ở đó chứ đâu nữa !
Tsujikaze giận sùi bọt mép, đi đi lại lại bên bếp lửa như con thú dữ trong
cũi.
Gã cao giọng:
- Anh em lại đây ! Tất cả ! Ta nói chuyện !
Mọi người tề tựu xung quanh gã, lố nhố có đến chục tên chứ không ít. Gã
thợ rèn tiếp tục:
- Thằng này nguy hiểm lắm, tên Takezo. Nó khỏe vô địch. Trước đây năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.