MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 400

trắng bị trói tay đi ở giữa.
Đúng là Otsu rồi không còn hồ nghi gì nữa. Jotaro định cất tiếng gọi, bỗng
sực nhớ đến lời khuyên của chàng thanh niên, khựng lại kịp. Nó còn nhỏ
quá, không những không giúp ích được gì cho cô nó mà còn nguy hiểm
nữa.
Đợi cả ba đi khuất, Jotaro mới len lén bò ra theo hút, vừa đi vừa lẩn vào các
thân cây mọc rải rác trong rừng thưa.
Thình lình, chàng thanh niên ban nãy, lần này đội nón nan che kín mặt, tay
cầm gậy ra vẻ một khách bộ hành đi đường xa, ở chân núi hiện ra. Thanh
niên vừa đi vừa nói khá lớn, dường như cốt để cho Otsu và hai kẻ kia nghe
rõ:
- Ghê quá ! Thật đáng sợ !
- Chuyện gì mà đáng sợ ?
- Dưới chân núi có một tên kiếm khách giang hồ tự xưng Musashi đứng
chắn lối, gặp ai cũng nhìn, kiếm tuốt trần, mắt dữ tợn trông phát khiếp.
- Thật hả. Thế sao ngươi đi thoát ?
- Hắn gọi ta lại, hỏi tên tuổi. Khi biết ta là Tsuge Sannojo thì cho đi. Hắn
nói hắn chỉ cần tìm giết Tsujikaze Kohei và lâu la của gã thôi. Không biết
thù hằn gì mà ghê thế !
- Hai nông dân lực lưỡng đưa mắt nhìn nhau. Otsu mặt trắng bệch, run rẩy
muốn ngất tại chỗ.
- Nhà ngươi có chắc như vậy không ?
- Thì chính mắt ta nhìn thấy, chính tai ta nghe, sao lầm được. Các bác phải
cẩn thận, nên đi đường khác !
Nói xong gã chống gậy lầm lũi đi, miêng còn lẩm bẩm:
- Không biết thù hằn gì mà ghê thế !
Hai tên lâu la của Tsujikaze kéo Otsu vào ngồi bên đường bàn nhau khe
khẽ.
Lúc sau, một đứa trở lại canh chừng Otsu, đứa kia chạy theo gọi Tsuge
Sannojo.
Chúng ta muốn nhờ ngươi giúp một tay.
- Sao phải nhờ ta giúp ? Tsuge Sannojo đáp. Các bác là đàn em Tsujikaze hả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.