MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 401

?
- Không. Chúng ta muốn bắt tên cướp hỗn láo đó !
- Chịu thôi. Ta không giúp được. Trông dáng dấp nó khỏe lắm, bốn người
chưa chắc địch nổi chứ đừng nói ba. Nhất là lại còn cô này vướng chân
vướng cẳng, làm gì được ?
- Thế ngươi bảo bây giờ phải làm sao ?
- Theo ta nghĩ thì chỉ có cách này là thượng sách. Trói cô bé vào gốc cây
đằng kia rồi hai bác với ta xuống núi tìm mẹo mà bắt nó. Xong việc trở lại
dẫn cô bé này đi.
Hai tên gật gù cho là phải. Bèn sẵn dây, trói Otsu vào gốc cây. Một tên còn
cẩn thận xé vạt áo bịt miệng để nàng khỏi kêu cứu.
- Thôi được rồi. Đi mau mới kịp.
Dứt lời, cả ba theo nhau xuống núi.
Jotaro chờ cho cả bọn đi khuất mới chạy ra. Nó ôm lấy Otsu, nước mắt tràn
đầy má:
- Chị ! Chị !
Đôi mắt Otsu cũng sáng lên vui mừng nhưng nàng chỉ ú ớ. Bấy giờ Jotaro
mới sực nhớ, vội cởi miếng giẻ bịt miệng và dây trói Otsu ra. Hai chị em
ôm nhau. Jotaro khóc tấm tức, Otsu vỗ lưng nó nhè nhẹ. Trong đời Jotaro,
chưa lúc nào nó thấy sung sướng bằng lúc ấy. Nó lẩm bẩm một câu cảm ơn
đức Phật linh thiêng học mót được khi còn ở đền Arakida. Otsu nghe, thấy
sai, cười thầm trong bụng, định sửa lại cho nó, nhưng lại thôi. “Ồ, hà tất !
Miễn lòng thành thực thì đức Phật ngài cũng chứng giám”.

CHƯƠNG 30
BƯỚM ĐÔNG
Akemi tung chăn ngồi dậy. Phòng trọ vắng vẻ, ánh chiều nhạt dần.

Bóng một cành thông thấp thoáng lay động in lên khugn giấy vàng úa trên
song cửa, và con chim gáy sau nhà cũng thôi không còn buông những tiếng
kêu cúc cu đều đều buồn bã.
Một mình trong phòng, Akemi cảm thấy cô đơn tràn ngập. Vết thương
Seijuro để lại trong lòng nàng thật sâu đậm, Akemi càng nghĩ càng tủi thân,
khóc rấm rứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.