MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 409

Lão đạo sĩ đổ gạo, nước vào nồi, bắc lên bếp rồi lấy ở góc nhà ra một mảnh
gỗ. Lão tìm được ở đâu mấy cọng hành lá, rút dao găm ra, dùng mảnh gỗ
làm thớt thái hành trên đó. Thái xong, lão trút vào bát, lau thớt đặt sang bên,
lẩm bẩm:
- Để làm cái khay cũng tiện.
Akemi xin phép đi nằm nghỉ. Đạo sĩ mỉm cười:
- Vẽ. Mệt thì đi ngủ. Có cái màn rách đắp tạm, khi nào cháo được ta gọi dậy
ăn.
Akemi không nề hà, nàng ngả mình xuống chiếu, định quơ tấm màn đắp thì
một con vật gì nhảy vụt ra. Akemi giật mình ôm mặt kêu lớn. Lão đạo sĩ
chồm dậy:
- Gì thế ? Cái gì thế ?
- Không biết vật gì trong đống chăn nhẩy ra.
- Chắc là chuột.
- Không phải. Nó to như con mèo, màu vàng ...
- Vậy chắc là con sóc. Khu này nhiều sóc và cầy cáo ...Thảo nào ta thấy gạo
vương vãi.
Akemi vẫn còn lo sợ, đảo mắt nhìn quanh:
- Kia kìa ! Nó kia kìa ! ...
Lão đạo nhìn theo tay chỉ, trông lên cái kệ xiêu vẹo gần nóc nhà, thấy có
đôi mắt tròn xoe, long lanh nhìn xuống không chớp. Đôi mắt nấp sau pho
tượng Phật cụt đầu, loang lổ và ám khói mang một vẻ gì vừa tinh nghịch
vừa chế nhạo làm pho tượng trở nên sinh động một cách kỳ dị. Lão vỗ tay,
dậm chân, đôi mắt bỏ bức tượng chạy sang bên.
Thì ra đó là một con khỉ nhỏ. Nó đánh đu vào xà nhà, đuôi quắp lên xà gỗ,
bỏ thõng mình đu đưa, nhe răng kêu khèn khẹc, da mặt nhăn nheo như quả
táo phơi nắng.
- Cái con quỷ này không biết ở đâu đến. Từ trước ta có thấy nó bao giờ đâu
?
- Trong rừng không có khỉ à ?
- Đây là rừng lau, làm gì có. Chắc của ai nuôi đi lạc. Không sao đâu, ngươi
cứ nằm nghỉ. Để cho nó vài cái hạt dẻ. Chúng sinh cả, chẳng nên đuổi nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.