MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 439

liều lĩnh. Hai cá tính đó đối nhau, tất không khỏi va chạm. Và như hai con
thú dữ, bản năng của chúng đều ngầm bảo chúng:
đối phương trước mắt là một kẻ thù nguy hiểm và đáng sợ !
Một lúc, thanh niên y phục sặc sỡ quay mặt đi, tránh tia mắt của Musashi,
khẽ nhếch mép. Musashi thấy rõ nụ cười ngạo mạn ấy, nhưng hắn tin chắc
trong trận vừa rồi, hắn đã thắng.
Cúi nhìn thiếu nữ đứng trước mặt, Musashi để tay lên vai nàng:
- Akemi !
Thiếu nữ ngước trông lên, lệ còn hoen má.
- Người đó là ai ?
Akemi ngạc nhiên, nhìn về phía Musashi hất hàm chỉ. Bỗng giật mình.
- Người đó có vẻ biết nàng. Hắn đã theo nàng đến đây để dò xét ta phải
không, Akemi ?
Akemi lau nước mắt:
- Em không rõ, nhưng người đó em chỉ mới biết đây. Y là ân nhân của em.
- ...
- Hai hôm trước em bị chó cắn, nhờ y cứu và gọi thầy thuốc đến chữa cho
mới được thế này.
- Thế bây giờ nàng ở với hắn phải không ?
Akemi cúi mặt.
- Tên hắn là gì ?
- Sasaki Kojiro. Người ta còn gọi là Ganryu.
- Ganryu ?
- Phải. Ganryu là ngoại hiệu của y. Sao ?
- Ta nghe cái tên quen lắm, hình như trong giang hồ đã có nhiều người nhắc
đến tên hắn.
Musashi lại đưa mắt nhìn về hướng Kojiro đứng và hỏi:
- Có phải hắn sử dụng một cây trường kiếm hỗn danh là cây sào phơi không
?
- Em không biết, nhưng thanh kiếm của y quả có dài hơn kiếm thường.
Thấy Musashi nhìn mình, Kojiro mỉm cười, đôi má lúm đồng tiền.
Một điều lạ, Musashi cũng mỉm cười đáp lại, nhưng nụ cười của cả hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.