MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 441

thoắng:
- Sao chị lại nấp ở đây. Chị theo em, sư phụ đằng kia kìa. Không ra ngay, sư
phụ bỏ đi mất.
- Không ! Em vào đây với ta, ta không ra đâu !
Jotaro ngạc nhiên, mở to mắt nhìn Otsu:
- Sao vậy ?
- Đừng hỏi tại sao. Em ngồi đây với ta.
- Chà ! Sao chị kỳ quá vậy ? Chị nói bao nhiêu lần là muốn gặp sư phụ, bây
giờ thầy em ngoài kia, chị lại trốn nấp ở đây. Chị mặc đẹp thế này để ngồi
dưới gầm xe bò hả ?
Lời nói ngây thơ của thằng bé như roi quất những vết hằn đau đớn trong
lòng Otsu. Nàng lắc đầu, mắt rưng rưng lệ:
- Jotaro ! Em đừng nói thế, đau lòng ta. Em mà cũng tàn ác với ta đến thế ư
?
Jotaro ôm lấy vai Otsu. Nó không dám để đầu gần tóc nàng sợ hư mái tóc
chải công phu. Thấy vạt áo Otsu ướt, nó biết nàng đã khóc nhiều:
- Em xin lỗi, em không có ý ấy. Nhưng em không biết tại sao ...
Otsu lau nước mắt:
- Tìm hiểu làm gì, em !
- Thế chị có trông thấy sư phụ Ở dưới chân cầu không ?
Otsu gật đầu.
- Vậy em biết rồi nhé ! Chị ghen phải không ? Chị trông thấy thầy em ôm
người con gái ấy chứ gì ?
Otsu thấm nước mắt, lắc đầu.
- Chị không biết gì hết, chỉ biết khóc thôi. Mình nghi ngờ thì phải đến hỏi
cho ra lẽ chứ ! Đi ! Đi với em mau lên, không sư phụ em không còn ở đó
nữa.
Jotaro cầm tay Otsu kéo ra khỏi chỗ nấp. Nàng giằng lại. Thằng bé phân
vân một lúc rồi rảo bước lên cầu đứng trông xuống, không thấy thiếu nữ kia
đâu. Bỗng nó reo lên như chợt nhớ ra điều gì, chạy ngược lại chỗ Otsu:
- Akemi ! Phải rồi ! Đi mau chị, Akemi không còn ở đấy nữa !
- Akemi là ai ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.