MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 440

chẳng giống nụ cười của đức Phật khi thấy đệ tử mình là A Nan bóp cánh
hoa trong tay. Nụ cười Sasaki ngạo mạn và mỉa mai; nụ cười của Musashi
ẩn một ý chí tranh đấu mãnh liệt, đầy thách thức.
Akemi đưa mắt nhìn hết người này đến người kia, không hiểu. Musashi khẽ
vỗ vào vai nàng:
- Akemi, thôi bây giờ hãy về phòng trọ đi. Ta sẽ lại thăm nàng sau.
Akemi khóc nấc. Hắn phải cầm tay an ủi:
- Đừng ngại. Ta sẽ lại thăm nàng mà !
- Takezo ! Thật nhé, em đợi.
Musashi gật.
- Em trọ Ở thương điếm Hải Âu, trước thiền viện đường Quan Ngoại.
Musashi lại gật.
Dường như không được hài lòng về thái độ của hắn, Akemi nắm tay
Musashi bóp chặt, giọng run run qua hai hàng lệ:
- Nhé ! Takezo ! Chàng nhớ đến nhé ! Nhớ đấy !
Kojiro cất tiếng cười vang, trở gót. Akemi vừa bước đi vừa ngoái lại.
Musashi tần ngần đứng một mình dưới chân cầu, nhìn theo hai người, lòng
buồn vô hạn.
oo Len lỏi giữa dòng người đi lễ tết đầu năm, Jotaro tìm mãi không thấy
Otsu. Trên cầu hẳn là không có rồi. Nó chắc như thế vì đã đi lên đi xuống
mấy lượt. Chỉ còn góc phố đằng kia, chỗ ngã ba cầu tiếp giáp với đường lên
đền thờ đức Quan Âm là chưa tới.
Nó đến nơi, đang đứng ngơ ngác nhìn lên đền thì nghe tiếng gọi khẽ:
- Jotaro !
Quay lại, thấy Otsu ngồi nấp sau chiếc xe bò chở cỏ. Jotaro vui mừng quá
sức, chạy ngay lại ôm chầm lấy nàng, vội vàng thế nào suýt đâm phải chiếc
càng xe.
Hôm nay Otsu bới tóc cao, có thoa phân và bôi sáp môi đỏ. Nàng trang
điểm trau chuốt, nhưng không được tinh luyện lắm. Nàng lại mặc bộ
kimono mới có thêu những bông mẫu đơn trắng trên nền lụa nõn màu hoa
đào cho hợp với cảnh tươi đẹp mùa xuân và lòng nàng bấy giờ.
Otsu giơ tay đón Jotaro vào lòng. Nhưng nó kéo nàng đứng dậy, liến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.