MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 478

Matahachi được thể vác gươm xông tới, đâm dứ người này một chiêu, chém
giả kẻ kia một nhát. Cả bọn hè nhau chạy như vịt.
- Ha ha ! Chúng mày tưởng ta không phải Kojiro chăng ? Kojiro là ta đây !
Vô địch ! Vô địch !
Hắn vung kiếm veo véo, chém dọc phạt ngang, đắc ý như chưa bao giờ
được thế, rồi ngửa mặt nhìn trời cười khanh khách, răng trắng bóng dưới
ánh sao. Đột nhiên lòng hắn buồn rười rượi, miệng cười mà hai hàng lệ
chứa chan. Hắn vụng về tra kiếm vào vỏ, loạng choạng bước.
Dưới đất, chiếc hộp sơn then nằm trơ trọi. Miếng xà cừ cẩn trên nắp hộp
phản chiếu ánh sao, lóe sáng như con đom đóm.
Tò mò, lão du tăng nhặt cái hộp lên. Lão ngạc nhiên, tay mân mê chiếc hộp
sơn then rồi trở ngược lại quán, ghé vào chỗ ánh sáng gần cửa, quan sát kỹ.
- Hừ ! Hộp này là hộp đựng kim đơn của sư huynh ta đây mà. Triện son
đóng dưới đáy còn rõ. Nhưng ông chết rồi, sao cái hộp lại ở đây ?
Bèn chạy theo Matahachi:
- Kojiro ! Kojiro !
Matahachi vẫn thản nhiên đi. Trong cơn chán nản, hắn chẳng nhớ tên mình
đã mạo nhận là gì nữa. Cho đến khi lão tăng ở đằng sau kéo áo hắn mới sực
tỉnh:
- Đại sư muốn gì ?
- Ngươi có phải là Kojiro không ?
Giọng vị tăng nghiêm nghị khiến Matahachi chột dạ:
- Phải. Ta là Kojiro.
- Ta muốn hỏi một câu, ngươi phải nói thật.
- ...
- Ngươi lấy hộp kim đơn này ở đâu ?
- Hộp kim đơn nào ?
Matahachi làm bộ lơ đãng.
- Hộp này.
Vừa nói, lão tăng vừa giơ chiếc hộp sơn then cẩn xà cừ ra trước mặt, tay kia
nắm chắc cây thiền trượng. Chiếc nón nan hất ngược về phía sau, gương
mặt lão dưới ánh sao tuy trông không rõ nhưng rắn rỏi, gương mặt của một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.