MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 483

Matahachi lặng thinh. Lúc nãy, nghe giọng nói cuống quýt của Akemi hắn
có đôi chút e ngại, nhưng bây giờ nhìn kỹ bóng đen mới đến, hắn thấy
không có gì đáng sợ.
Bóng đen cao lớn thật nhưng dáng điệu không hiên ngang, quần áo sặc sỡ
như con nít, chắc chẳng tài cán gì. Nhà sư vừa rồi còn làm hắn hoảng chứ
với tên thiếu niên này hắn đâu ngán ! Bèn lấy bộ mặt khinh mạn, cười khẩy
mà không đáp.
Bóng đen quát hỏi lại:
- Ngươi là ai ?
Matahachi cười trêu cợt:
- Ta ấy à ? Ta là người.
- Ha ! Là người ! Một tên vô danh. Được lắm, nếu danh tính ngươi xấu xa,
nói ra phải hổ thẹn ...
- Đừng láo ! Ta không muốn nói chỉ vì chẳng muốn xưng danh với đứa tiểu
tốt.
- Này, hãy giữ mồm miệng, đừng để ta nổi giận. Bây giờ thì chờ đấy, ta đến
chỗ kia kéo con bé trên cây xuống đã.
- Ha ha ha ...Matahachi cười khanh khách - Ngươi tưởng dễ lắm sao ? Ta là
dượng nó, động đến nó ta băm nát thịt.
Bóng đen nhìn Matahachi từ đầu đến chân, gằn giọng:
- Hừ ! Ra thế đấy ! Nhà ngươi muốn chơi trò hiệp sĩ ? Nhưng này, ta bảo
thật:
cây sào phơi trên lưng ta đây đã lâu chưa được uống máu ai. Nó khát lắm
đó. Mà ta cũng cần thử xem nó còn sắc không. Bấy giờ thì cẩn thận, ngươi
chạy không kịp đâu !
Matahachi nghe mà không lường được tầm nghiêm trọng của câu nói. Hắn
không ngờ bóng đen đứng trước mặt hắn tuy nhỏ tuổi nhưng là một kỳ tài
trong võ lâm, kiếm thuật tinh vi và thần tốc đến độ chỉ một cái vẫy tay nhẹ,
chưa đầy nháy mắt, đã có thể chém bay đầu hắn lăn lông lốc. Vì không ngờ
nên hắn vẫn lên giọng kẻ cả:
- Khoan ! Chú bé hãy nghĩ kỹ. Bây giờ còn kịp, tạ lỗi đi, ta sẽ cho chạy
thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.