MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 580

- Chị đừng xin lỗi nữa. Chị ăn đi cho em vui lòng.
- Cám ơn Jotaro, em cứ để đấy, chị ăn sau.
- Quả này em bóc rồi, chị ăn đi.
- Em đối với chị tốt quá, nhưng quả thật bây giờ chị chưa muốn ăn.
- Tại chị khóc nhiều quá đấy mà ! Chị ơi, có chuyện gì làm chị buồn thế ?
- Chị khóc vì sung sướng đấy em ạ. Em tốt quá !
- Em không muốn chị khóc và gầy yếu như thế này đâu. Chị làm em cũng
muốn khóc.
Otsu chùi nước mắt:
- Thôi chị không khóc nữa. Chị hứa với em chị không khóc nữa, em bằng
lòng chưa ?
- Chị phải ăn quả quít này em mới bằng lòng. Chị muốn ăn quít, em đi lấy
về cho chị, bây giờ chị lại không ăn. Nếu không ăn uống gì thì làm sao mà
sống được ?
- Ừ, thì chị ăn đây !
Otsu cầm quả quít đã bóc. Những ngón tay trắng xanh run run nhặt những
sợi xơ trắng trên múi quít, nàng tách quả quít ra làm hai, đưa cho Jotaro một
nửa.
- Em ăn với chị.
Jotaro nuốt nước bọt. Nó thèm lắm, nhưng nghĩ đến lời đã khấn, nó không
dám.
- Không, em không ăn đâu, chị ăn đi.
- Sao không thấy thầy Takuan ở nhà. Em biết thầy đâu không ?
- Hình như lên chùa Phổ Tế rồi. Jotaro đáp.
- Hôm qua thầy Takuan có gặp sư phụ của em phải không ?
- Vâng, sao chị biết ?
- Thầy Takuan nói. Không rõ thầy ấy có cho Miyamoto Musashi biết chúng
mình ở đây không ?
- Em cũng không rõ.
- Thầy Takuan bảo với chị sẽ dẫn Musashi về đây. Thầy ấy có nói cho em
biết thế không ?
- Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.