MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 698

lông mày ra dáng hỏi.
- Mụ vợ nói lúc chiều có gặp một thằng bé chừng mười bốn mười lăm tuổi,
quần áo lem luốc, lưng đeo thanh gươm gỗ dài, nét mặt hớt hải. Nó hỏi
thăm mụ đường đến văn phòng quận lỵ. Mụ hỏi nó đến để làm gì thì nó nói
để thưa việc cô nó bị một tên du đãng bắt đi nên nhờ văn phòng và lính tuần
tìm giúp.
Mụ khuyên thằng bé không nên đến, vô ích. Lính tuần không bao giờ tìm
giúp những người dân thường bị bắt. Nếu kẻ đó là hàng quý tộc thì lính
tuần mới làm, còn không thì mặc kệ. Những chuyện bắt người dẫn đi như
thế này xảy ra hằng bữa, sáng, trưa, chiều, tối, ai hơi đâu !
Theo ý tại hạ, thằng bé ấy có thể là người các hạ muốn tìm. Các hạ nghĩ sao
?
Musashi gật đầu:
- Đúng rồi. Thế bây giờ nó đâu, đi về hướng nào ? Người đàn bà có cho biết
thêm tin tức gì không ?
- Co. Mụ bảo mụ khuyên thằng bé đến Narai, quá ngã ba Yabuhara. Ở đấy
có một lão hiệp tên Daizo, chuyên buôn bán dược thảo lại hay cứu giúp
người khốn khó. Đến đấy mà tìm.
Musashi mừng lắm, cảm ơn Gonnosuke:
- Đa tạ bằng hữu. Nhờ quý bằng hữu, tại hạ mới biết phải làm gì. Tại hạ xin
đi ngay gặp vị lão hiệp ấy, may ra ...
- Bây giờ thì trễ rồi, mà đi đêm xuyên rừng cũng khó. Chi bằng xin mời về
nghỉ tạm ở tệ xá, để sáng mãi cũng không muộn.
- Được không ? Sợ phiền lão bá ...
- Có gì mà phiền. Ta băng qua hồ này, đỡ được nửa đường. Tại hạ đã hỏi
mượn thuyền của chủ nhân căn trại vừa rồi. Xin cứ theo tại hạ.
Cả hai men theo đường xuống hồ, tới một bực đá quả nhiên có chiếc thuyền
con buộc đó.
Gió đã yên từ bao giờ. Mặt hồ, phẳng như mặt trống, phản chiếu bóng núi
Koma đen sẫm cắt trên nền trời đầy sao lấp lánh.
Musashi giơ cao đuốc, Gonnosuke chống sào đẩy chiếc thuyền con lướt nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.