- Tắt cả đèn trong nhà nữa ! Tắt hết ! Nguy đến nơi rồi !
Đoạn hốt hoảng chui tọt vào trong nhà. Chẳng hiểu đầu đuôi ra sao, thiếu
phụ tắt vội đèn chạy theo, đóng sập cửa.
Khi Musashi tới, căn nhà tối om, bốn bề côn trùng kêu ri rỉ. Nấp sau gốc
cây lớn, hắn đảo mắt quan sát. Một con mèo đen chạy tới cọ mình vào chân
hắn kêu meo meo. Gần chỗ hắn nấp, có cái sào phơi, trên sào sót lại một
chiếc áo chưa cất, gió đánh lật phật.
- Nhà này có chủ. Musashi nghĩ.
Hắn dùng mũi kiếm khều chiếc áo rồi lặng lẽ bò đến bên thềm. Hắn đã có
chủ đích. Nằm phục dưới bậc cửa, chiếc áo bọc lưỡi kiếm giơ cao, Musashi
quát như sấm động:
- Mở cửa !
Tiếng quát dội vào vách đá vọng lại ầm ì, mở cửa ...mở cửa ...mở cử ...a
...rồi chết dần trong sự yên lặng rợn người. Không ai trả lời. Thình lình, một
mũi kiếm từ trong khe gỗ vọt ra, đâm thẳng vào chiếc áo. Nhanh như cắt,
hắn bật dậy xoay ngang thanh kiếm đè chặt lưỡi kiếm kia giữa hai khe gỗ,
đồng thời co cẳng đạp một cái thật mạnh vào cửa.
Cánh cửa bật tung. Có tiếng kêu “ối”, tiếng người ngã cùng với những tiếng
răng rắc của thân cây và ván gãy. Musashi xông vào như vũ bão. Một bóng
đen nằm ngửa dưới đất đang dùng khuỷu tay lết về phía chân tường. Hắn
vung kiếm. Bóng đen la hoảng lăn một vòng. Lưỡi kiếm bổ xuống, tiện đứt
góc bàn và mắc ở một vật gì không rõ, khiến bóng đen có cơ hội vùng dậy.
Lăm lăm cây trủy thủ trong tay, bóng đen nắm vạt áo Musashi nhằm lưng
hắn đâm tới. Gian nhà chật hẹp mà đồ đạc ngổn ngang, hắn bỏ kiếm, chỉ
vừa kịp tránh mũi dao sát thủ.
Thanh trường kiếm của Musashi bỗng trở thành vô dụng. Dưới ánh sáng lờ
mờ của lò than mới dập, hai bóng đen vờn nhau như hai con thú vờn mồi.
Tiếng thét vang, một mũi dao lóe sáng vung lên, cả hai cùng ngã lăn ra đất.
Nhưng Musashi đã chiếm thượng phong. Hắn dùng một thế võ khóa tay
địch thủ khiến lưỡi dao trủy thủ văng tuốt luốt, chỉ còn tiếng ằng ặc rồi khò
khè của kẻ bị chẹt cổ.
Đột nhiên không rõ từ đâu tới, bát đĩa bay đến tứ tung, đập vào thành bàn,