MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 77

- Takezo tượng trưng cho sự hỗn loạn, phá hoại trật tự của phái Samurai
cầm quyền. Sau trận Sekigahara, hắn bị ám ảnh bởi mặc cảm bị ruồng rẫy,
bị săn đuổi như thú vật. Hắn đã phạm vào một lỗi lầm lớn là phá hàng rào
cản ở biên giới. Khôn ra thì nên tìm một kế gì đó mà lẩn trốn, hoặc cải
trang, hoặc lợi dụng bóng tối ban đêm, mưa gió ... cách gì cũng được,
nhưng đừng dùng vũ lực. Takezo không nghĩ thế, hắn đánh tên lính gác rồi
xuống tay giết thêm nhiều người nữa, thành ra chuyện nọ kéo chuyện kia,
bây giờ như cục tuyết lăn từ núi xuống, càng ngày càng lớn. Mà hắn vẫn
tưởng phải làm thế mới cứu được mạng sống của hắn. Tựu trung cũng chỉ vì
hắn cạn nghĩ.
- Thầy cũng ghét Takezo à ?
- Ghét sự ngu xuẩn của hắn. Nếu ta nắm quyền chính, ta sẽ cho hắn nếm
mùi hình phạt nào nặng nhất. Hắn chẳng khác gì con thú dữ. Làm nhà cầm
quyền, phải biết duy trì trật tự xã hội, nếu không, sao bảo vệ được dân lành,
nhất là trong thời buổi tao loạn như thế này !
- Con tưởng thầy tốt, không quan tầm gì đến luật lệ, hóa ra trong thâm tâm,
thầy khắc nghiệt quá lắm !
- Sao ta lại không quan tâm đến luật lệ ? Khuyến thiện trừng ác là cần, mà
cũng vì lý do ấy chúng ta mới đến đây chứ !
Đột nhiên Otsu hạ giọng:
- Có tiếng chân bước sau gốc cây.
- Tiếng chân bước ?
Takuan ngạc nhiên, nghe ngóng rồi chạy ra phía gốc cây, lúc sau trở lại cười
ha hả:
- Không phải người đâu ! Khỉ đấy !
Và lấy tay chỉ một con khỉ mẹ đương bế con đánh đu trên cành cây.
Otsu thở mạnh, ngồi xuống:
- Thế mà con tưởng ... Sợ quá !
Rồi hai thầy trò lại ngồi yên, mắt đăm đăm nhìn lửa cháy bập bùng nhảy
nhót trên đám củi khô. Họ bỏ thêm củi vào cho lửa bốc to hơn.
- Con đương nghĩ gì thế, Otsu ?
- ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.