Kakubei.
- Ngươi có việc gì ?
- Tiểu nhân muốn cầu một ân huệ, xin đại nhân giúp cho.
Sado nhướng mày ra ý hỏi.
- Đại nhân vẫn thường đàm đạo với thiếu gia. Nếu có dịp nào tiện, xin đề
bạt cho một người.
Sado mỉm cười. Ở nhiệm vụ tham kiểm ông giữ, những kẻ thuộc quyền và
thân hữu hay nhờ cậy ông giới thiệu kẻ này người nọ vào những chức vụ
còn trống.
Nhưng thường ông rất ngại. Có người ông chưa biết rõ khả năng và đức độ,
có người ông biết nhưng lại không thích hợp.
- Ai thế ? Ngươi biết rõ không hay lại chỉ là một gã phiêu lưu lo tìm công
danh thì nhiều mà tinh thần phục vụ thì ít đấy ?
- Không. Gã này còn trẻ, bà con bên tiện nội, sinh quán ở Iwakuni tỉnh Suo,
đến tá túc tại tệ xá đã hơn hai năm nay.
- Iwakuni ? Trước khi xảy ra trân Sekigahara, tỉnh Suo thuộc gia tộc
Mitsuhiro cai trị.
Phải gã là kiếm sĩ của tộc đó chăng ?
- Bẩm không phải. Gã tên gọi Kojiro, cùng với Ito Yagoro là hai môn đồ nổi
tiếng của danh kiếm Kanemaki Jisai. Gã có tài đặc biệt rút gươm nhanh cực
kỳ, chém đứt cánh nhạn đang bay ...
Sado lắng tai. Viên cận vệ đem hết sở trường của người hắn nhờ đề bạt ra
khoa trương:
nào chiêu trảm nhạn Kojiro thi triển ra sao, chiêu chiết liễu gã khổ công
luyện tập thế nào, thao thao như người đích thân sử dụng những đường
kiếm ấy vậy.
Tuy lắng tai, nhưng Sado không khỏi không liên tưởng đến một việc xảy ra
trước đây hai năm tại một làng nhỏ vùng Hotengahara khi ông công du qua
đấy.
Một nông dân đã một mình một kiếm giết hết bọn cướp từ trên núi đổ
xuống vơ vét, sau đó lại tổ chức dân làng tự vệ chống cướp, hữu hiệu đến
độ không một tên thảo khấu nào dám lai vãng quấy phá nữa. Kẻ thuật lại