MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 97

được, nhìn nhà sư hỏi ý.
- Tội nghiệp ! Hắn thất vọng quá đấy mà ! Phải dùng cả tình lẫn tiền để dụ
ngươi.
Bức thư này thật khôi hài, may mà xã hội ta lại có những hiệp sĩ kiêu hùng
như hắn, dám yêu cầu một thiếu nữ cắt đầu giặc thay mình và lại còn viết
thư nữa mới đáng phục chứ !
- Con chẳng lưu tâm đến thư, nhưng tiền thì phải làm gì hả thầy ?
Otsu đưa đồng tiền vàng cho Takuan xem. Ông nhấc thử trong lòng bàn tay:
- Khá nặng đấy ! Có giá lắm !
- Thế mới phiền.
- Việc gì mà phiền ! Ta biết cách dùng, đừng lo.
Takuan đến bên thùng phước sương kê sát vách, định bỏ vào, nhưng nghĩ
sao lại đổi ý. Ông đến trước bàn thờ Phật, thắp hương và cúi đầu làm lễ.
Một lúc sau, đứng dậy, ông nói:
- Con giữ lấy. Sau này sẽ có dịp dùng đến.
- Con chẳng giữ làm gì, chỉ gây thêm oan nghiệt. Lỡ có người hỏi đến thì
biết nói sao. Con tưởng cứ coi như không có là hơn.
- Vàng này không còn là của Tanzaemon nữa, ta đã đem cúng đường tam
bảo và đức Phật cho lại con đấy. Con cứ giữ lấy.
Otsu ngần ngại, nhưng cũng nghe lời Takuan, giắt đồng tiền vào thắt lưng,
đoạn nghiêng đầu nhìn trời qua khe cửa, lẩm bẩm:
- Trời nổi gió. Chắc đêm nay mưa mất. Đã lâu lắm không thấy mưa.
- Đầu tháng ba rồi còn gì ! Đêm nay hẳn mưa to. Càng tốt, mưa lớn làm
rụng bớt hoa úa và làm lòng người thêm mát mẻ.
- Bạch thầy, nếu mưa to thì Takezo ra sao ?
- Hừ ...Takezo ...
Takuan nhìn ra phía cây đại bách, không nói.
Ngoài kia, đột nhiên có tiếng tội nhân gọi vọng vào:
- Takuan ! Takuan !
- Á à ! Takezo còn sống hả ?
Tiếng Takezo gay gắt, tục tằn:
- Thằng trọc chó lợn kia ! Đồ sư hổ mang ! Đến đây ta nói câu chuyện !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.