MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 99

Bổn phận ta phải trở về báo cho mẹ hắn biết tin. Ta phá rào, giết người cũng
vì vậy, đâu có gì xấu, đâu có gì trái với đạo người hiệp sĩ ?
- Không phải vậy ! Vấn đề của ngươi là không biết cân nhắc, suy nghĩ.
Không phải cứ khinh cái chết là trở nên hiệp sĩ. Chết lúc chưa đáng chết chỉ
là xuẩn động. Tin tưởng vào một điều gì phải, là tốt nhưng cứ nhắm mắt
làm bừa chỉ có hại, chỉ đưa ngươi đến tình trạng như ngày nay, bị trói thúc
thủ trên cây cao này mà thôi.
Takuan ngừng một lát rồi hỏi kháy:
- Thế nào, ở trên đó nhìn phong cảnh có đẹp không ?
Takezo hét lên:
- Thằng trọc ! Ta sẽ không bao giờ quên mối nhục này !
- Sẽ quên ! Sẽ quên ! Trước khi trở thành cái xác khô đét, còn chút thì giờ,
ngươi hãy cố gắng quan sát mọi vật xung quanh, quan sát mọi người rồi bỏ
những ý nghĩ thiển cận, vị kỷ của ngươi đi. Chừng nào về chầu tổ tiên, nhớ
nói với các cụ rằng một tăng sĩ nghèo tên Takuan đã khuyên ngươi như vậy.
Tổ tiên ngươi sẽ hối tiếc ngươi không nghe ta nên đã chết, mang tủi nhục về
cho dòng họ.
Otsu đứng gần đó lắng tai nghe, chạy vội lại:
- Thầy Takuan ! Sao thầy lại có thể tàn nhẫn với người không còn tự vệ
được như thế ? Thầy là người tu hành hay chỉ khoác áo thầy tu ? Takezo đã
tin tưởng ở thầy, không kháng cự ...
- Này, chuyện gì vậy ? Đồng minh của ta bây giờ quay lại chỉ trích ta đấy hả
?
- Xin thầy thương hắn. Thầy đối với hắn như thế con không trọng. Nếu thầy
muố n giết thì giết quách ngay đi, hắn chịu chết mà, để cho linh hồn hắn
được siêu thoát.
Trong cơn phẫn khích, Otsu nắm vạt áo Takuan giật liên hồi. Takuan gạt tay
nàng, giọng nghiêm nghị:
- Yên ! Đàn bà biết gì mà nói ! Nếu ngươi không im, ta sẽ treo lên cây như
nó !
- Không im ! Con có quyền nói ! Con có công đi lên núi bắt hắn, con có
quyền !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.