MÔ KIM HIỆU ÚY- CỬU U TƯỚNG QUÂN - Trang 166

nói vậy thì sẽ khổ tâm thế nào?"Tôi nói: "Từ nhỏ ông nội tôi đã dạy - kẻ
cắp chột dạ, nói láo thì đỏ mặt!"Hai người còn đang đấu khẩu mặt sông
ngầm đã lại sáng lên, ánh sáng kia từ dưới tiến đến, nhanh chóng vụt đến
gần, tôi cùng Ngọc Diện Hồ Ly đều giật mình, toàn thân phát lạnh từ lòng
bàn chân kéo thẳng tới đỉnh đầu, người nắm chặt xẻng công binh, kẻ rút
đao đuôi cá, chỉ nghe "rào rào" một tiếng, từ trong nước vọt ra một con cá
lớn đầu phát sáng!2Con cá lớn từ giữa sông nhảy lên, từ đầu tới đuôi dài
hơn ba trượng, vảy màu xanh nhạt gần như trong suốt, đỉnh đầu phát sáng,
như đội vầng trăng sáng trên đầu, tôi với Ngọc Diện Hồ Ly hai người trố
mắt nghẹn họng, trơ mắt nhìn nó lướt qua đỉnh đầu, lại phát ra tiếng "ô ô",
bắn nước ướt hết người chúng tôi. Con cá lớn bay lên không rồi rơi xuống,
cơ hồ muốn lật cả thuyền gỗ đang trôi nổi trên sông, mà dường như nó
cũng không có ý công kích chúng tôi. Có điều nó nhảy lên như vậy đã tạo
thành một xoáy nước lớn giữa sông ngầm. Thuyền gỗ cuống cuồng quay
quanh xoáy nước, tôi vội vàng dùng xẻng công binh quạt nước, tìm cách
thoát khỏi vòng xoáy. Thuyền gỗ ra sức lay động, Ngọc Diện Hồ Ly không
bám nổi, rơi tùm xuống nước, trên vai cô ta có đèn tín hiệu phát quang, gặp
nước liền sáng, nhập nhoè chớp tắt không ngừng nên mặc dù chung quanh
một màu đen nhánh tôi vẫn thấy được vị trí của cô ta.Tôi nghĩ: "Ngọc Diện
Hồ Ly này đúng là hồ ly tinh, miệng nói không được câu nào là thật, thần
tiên có đụng phải cũng bị cô ta bịp bợm, để cô ta chết ở đây cũng đáng.
Nhưng vẫn là câu nói kia, đã lăn lộn trên giang hồ, đều là người cơ khổ, tôi
không thể thấy chết mà không cứu, huống chi còn phải lợi dụng cô ta để uy
hiếp đám thủ hạ kia. " Ý nghĩ này vừa loé, tôi lập tức duỗi xẻng công binh
để cô ta túm lấy, kéo lên thuyền gỗ, lại dùng xẻng khua mạnh trong nước,
thoát khỏi thuỷ vực của con cá lớn.Ngọc Diện Hồ Ly hai lần rơi xuống
nước lại thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, nằm giữa thuyền gỗ, nôn ra mấy
ngụm nước sông, vẫn chưa hoàn hồn, bỗng lại xoay người nhào vào ngực
tôi nói: "Hồ ca, anh lại cứu tôi lần nữa!" Tôi nói: "Cô ngồi đàng hoàng cho
tôi, nghe đây, tôi từng cứu nhiều người, trong đó cũng có nhiều kẻ căn bản
không đáng để tôi ra tay, chỉ đưa chân ra thôi, cho nên cô cũng không cần
kinh ngạc như chim vỡ tổ thế."Ngọc Diện Hồ Ly nói: "Nói thật..."Tôi thầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.