MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 157

quan trọng hơn tiền, quỳ sụp xuống đất đánh “ầm”, dập đầu liên tục cứ như
giã tỏi: “Sư bà tha mạng, sư bà tha mạng a!”

Sư bà hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi đã biết rồi sao? Nhưng ngay từ

đầu lão thân đã nói rõ với ngươi rồi, ngươi lấy đi bao nhiêu tiền, thì phải để
lại bấy nhiêu tuổi thọ. Mọi lần ngươi đều tới lấy tiền thoăn thoắt chẳng
thèm suy nghĩ, tại sao hôm nay lại nói không muốn chết nữa?”

Lão mụn nước mắt ngắn nước mắt dài, sụt sịt van lơn: “Bẩm sư bà, có

một câu này người ta thường hay nói a! Đến con kiến hôi còn muốn sống,
huống chi là con người? Con biết cái mạng nhỏ này của con đối với ngài
chẳng đáng gì cả, xin ngài nương tay a!”

Sư bà hắc hắc cười: “Này chàng trai trẻ, thứ nhất là ta không có ép

cậu, thứ hai là cũng không đánh ngươi, lúc trước ta đã sớm nói xong hết cả
rồi, lúc này nhà ngươi rượu cũng đã uống, thịt cũng đã ăn, kỹ viện cũng
được dạo qua nốt rồi, tiêu xài của ta chán chê giờ lại muốn đổi ý, sợ rằng là
còn khó hơn lên trời đấy!”

Lão mụn vội làm theo lời Ban Can Tử đã dặn hắn lúc trước, nói với sư

bà: “Xin ngài hãy để cho con một con đường sống, con cũng sẽ không dám
ăn không của ngài. Ngày hôm trước, con có mua lấy một đứa về làm vợ,
năm nay vừa tròn mười tám tuổi, chỉ cần ngài tha cho con tội chết, cái
mạng này của vợ con xin dâng cho ngài, tuỳ ngài định đoạt. Chúng ta một
mạng già đổi một mạng trẻ, ngài thấy thế nào a?”

Sư bà suy nghĩ một chút, số tiền mà hắn lấy vẫn còn chưa đủ, ít nhất

hôm nay vẫn chưa thể lấy mạng của hắn được, mà tiểu tử này giờ đã biết
hết mọi chuyện rồi, có bảo hắn lấy nữa hắn cũng không dám. Nếu như lời
hắn nói là thật, vậy cũng không phải là không thể đổi mạng cho hắn, liền
hỏi: “Vợ ngươi đang ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.