MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 273

leo xuống, hai chân sớm đã nhũn ra, lại chẳng thể ba hoa bốc phét được
nữa, không thể làm gì khác hơn đành ngồi xuống trước đã, hỏi tôi cùng
Tiêm Quả: “Các cậu có thấy cái gì không, tại sao từ trong khe nứt này lại
có thể có ánh sáng? Đèn điện à?”

Tôi đối với suy đoán của cậu ta tỏ ra khinh thường, tuy nói “lầu trên

lầu dưới, đèn điện điện thoại, cày ruộng không cần trâu, đốt đèn không cần
dầu”, đây là mục tiêu phấn đấu của đất nước từ trước tới nay, nhưng dẫu
sao cũng phải từng bước từng bước thực hiện, hôm nay đến nửa bước còn
chưa bước ra được, tới Đại Hưng An Lĩnh lâu như vậy rồi cho tới bây giờ
tôi vẫn còn chưa thấy qua đèn điện, chúng tôi đi tham gia sản xuất ở thôn
làng, có một cái đèn pin cầm tay cũng không nỡ mang ra dùng, bình thường
vẫn chỉ sử dụng đèn dầu, ở cái nơi rừng sâu núi thẳm khỉ ho cò gáy như
này, bới đâu ra đèn với chẳng điện? Nếu như là huỳnh quang từ trong lòng
đất thì cũng không sáng đến như vậy. Ba người đều cảm thấy mảnh ánh
sáng kia rất quỷ dị, nhưng chẳng đoán ra được là thứ gì, không kiềm chế
được lòng hiếu kỳ, lại leo xuống phía dưới một đoạn, rốt cuộc cũng chạm
được tới đáy, chỉ thấy đại thụ cao chọc trời, sương khói mờ ảo, quả là một
mảnh rừng khiến người ta phải sợ hãi. Ai mà chẳng biết “Mưa móc giúp
cho mầm mạnh khoẻ, vạn vật sinh trưởng nhờ ánh dương”, cái khe hở này
quanh năm không thấy mặt trời, vì sao lại có một mảnh rừng rậm?

***

Mời các bạn đón đọc chương tiếp theo “Thiết Bị Chiếu Sáng” đăng tại

page Hội những người nghiện truyện của Thiên Hạ Bá Xướng &

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.