MƠ VỀ EM - Trang 207

chưa…”

Cô dừng lại đột ngột. Không cần phải giải thích cảm giác của cô, hay suy

đoán về cảm xúc của Derek Craven trước mặt người phụ nữ này. Điều đó là
vô ích, chưa kể đến là rất đau đớn.

“Vậy là cô sẽ không đi gặp ông ấy?”

Sự sửng sốt của cô gái khiến Sara mỉm cười cho dù cô đang khổ sở.

Giống như những cô gái nhà chứa khác, Tabitha thấy tự hào một cách quá
đáng nhưng không có một chút ham muốn nào với Derek Craven, họ gần
như cảm thấy anh như là một người chú được yêu mến hay một ân nhân tốt
bụng. Nếu anh muốn điều gì, hay nếu có thứ gì đó có thể làm anh vui lòng,
thì không có lý do gì mà anh lại không được có nó.

Sara đứng dậy một cách cứng ngắc và đi đến cửa. “Tôi hiểu cô đến đây

vì ý tốt, Tabitha, nhưng cô phải đi ngay bây giờ. Tôi… tôi xin lỗi.” Đó là
những từ ngữ mạch lạc nhất mà cô có thể thốt ra. Ôi, Chúa ơi, cô đang xin
lỗi về điều gì đó mà cô không thể đặt tên hay thậm chí thừa nhận với mình.
Cô đang bị tàn phá và thiêu đốt vì sự cô đơn. Cô đang đau nhói vì hối tiếc
cho những gì mà cô chưa bao giờ có.

“Tôi cũng xin lỗi.” Tabitha lẩm bẩm, mặt cô đỏ lên vì cảm giác có lỗi.

“Tôi sẽ không làm phiền cô nữa, thưa cô. Tôi thề bằng chính cuộc đời
mình.”

Cô ấy nhanh chóng bỏ đi, cố gắng không nói thêm một lời nào khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.