MƠ VỀ EM - Trang 34

Joyce nhìn anh gần hơn, rõ ràng nhận ra rằng sự xúc phạm của cô không

hề tác động đến anh. “Anh không có cảm giác, đúng không? Vì thế mà
không ai có thể làm anh tổn thương – bởi vì bên trong anh đã chết.”

“Đúng thế,” anh nói êm ái.

“Và anh không quan tâm đến ai. Không, ngay cả tôi.”

Đôi mắt xanh lấp lánh nhìn thẳng vào cô ta. Mặc dù anh không trả lời,

nhưng câu trả lời quá rõ ràng. Giật tay về, Joyce lao vào anh với tất cả sức
mạnh của mình, tiếng động nghe như tiếng cách của một khẩu súng. Derek
cử động theo phản xạ để đánh trả. Nhưng tay anh dừng lại trước khi nó đập
vào mặt cô ta. Anh chầm chậm hạ tay xuống. Mặt anh tối lại và lạnh lẽo.

“Em có thể làm anh ham muốn em.” Joyce khàn khàn nói. “Có nhiều

việc chúng ta vẫn chưa làm cùng nhau – những trò chơi mới em có thể cho
anh xem – “

“Tạm biệt, Joyce.” Anh quay đi và rời khỏi phòng.

Sự từ chối của anh rất thản nhiên đến mức sỉ nhục, như là anh từ chối

một lời mời không mong muốn lần thứ hai trong bữa ăn tối.

Joyce bừng bừng tức giận. “Không,” cô ta quát. “Anh sẽ không bỏ tôi!

Nếu có một người đàn bà khác, tôi sẽ móc mắt cô ta ra!”

“Không có một người đàn bà khác,” anh mỉa mai đáp lại. “Chỉ là sự chán

ngán.” Đột nhiên, giọng anh đổi thành giọng bèn bẹt thô lỗ của khu đông.
“Hoặc như là giới quý tộc của cô hay gọi nó, sự buồn chán.”

Cô ta trần truồng lao ra khỏi phòng ngủ, gào với theo khi anh đi xuống

cầu thang. “Quay lại ngay lúc này… hoặc anh sẽ phải trả giá trong từng
ngày của cuộc đời anh! Nếu tôi không có anh, không ai sẽ có! Anh có hiểu
tôi không? Anh sẽ phải trả giá cho việc này, Derek Craven!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.