MƠ VỀ EM - Trang 54

vàng bạc và nhung lụa cũng không bao giờ xua đi cảm giác mất mát. Anh
vẫn khao khát về một điều gì đó không thể gọi tên và không thể mang đến
bởi nhung lụa và sự xa hoa.

Khép mắt lại, anh mơ màng ngủ, cuốn vào một giấc mơ khó chịu tràn

ngập hình ảnh của Joyce Ashby và mái tóc vàng nhạt rực rỡ của cô ta, đôi
chân cô ta quẫy trong dòng sông máu…

Đột nhiên anh nhận thức được là mình không ở một mình. Anh giật mình

thức dậy với một tiếng thở hổn hển yếu ớt, thần kinh anh kêu lên báo động.
Có một người đàn bà đứng cạnh giường anh. Đôi mắt xanh của anh chăm
chú nhìn cô ta rồi mái tóc đen rơi lại xuống gối. “Cảm ơn Chúa, là em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.