MƠ YÊU - Trang 120

- Làm sao tao biết được cô bé nghĩ gì?
Viễn thất vọng:
- Vậy mà mày nói mày thân thiết với Hạ nhất, tâm sự gì thì kể cho mày.
Quân Anh cười:
- Cái này thì có, nhưng con gái, ai lại nói rõ ràng ra thế.
- Nhưng mày có thể nghiệm ra?
- Ừ, tao có thể đoán được.
- Vậy... - Viễn ngần ngừ.
Quân Anh lắc đầu, tội nghiệp cho thằng bạn từng quá dạn dĩ trong tình yêu
mà lại ngại ngùng khó khăn như vậy với lần này. Anh mở lời dùm bạn.
- Mày muốn hỏi Hạ có yêu mày không, nhỏ nghiêng về mày hay Thoại chứ
gì?
Viễn hơi cười, anh không phản đối. Quân Anh nói tiếp:
- Tao không thể nói chắc với mày, nhưng tao biết một điều, nếu mày để
vuột mất nhỏ, Thoại sẽ chắc chắn nắm lấy cơ hội và sẽ cố gắng để có cô bé.
Tao thấy rõ ánh mắt quả quyết và si mê của anh chàng.
Viễn tư lự. Anh đâu có nhắm mắt đâu mà không thấy rõ điều này.
Quân Anh vỗ vai bạn:
- Vậy là mọi việc tùy mày đó nhé! Hạnh phúc của mày đang ở rất gần, đồ
ngu ạ. Hãy hỏi lại con tim mày, nếu đã yêu hãy chứng minh tình yêu đó đi.
Rồi Quân Anh mở cửa xe bước xuống với lời chào, bỏ lại Viễn vẫn còn
đăm chiêu suy nghĩ.
Yêu Hạ ư? Anh cũng không trả lời được chính mình, chỉ biết rằng ở bên cô,
anh thấy lòng mình trẻ trung, như một bản đàn ở cung bật mới mẻ. Chỉ biết
rằng với cô, các cô gái khác chỉ là mờ nhạt. Chỉ biết rằng càng ngày, anh
càng nhận thấy mình quan tâm đến cô hơn, từng cái liếc mắt, từng cái cười
xinh, từng câu trả lời ngây thơ.
Và còn một điều thật rõ ràng là anh cảm thấy rất khó chịu, rất giận dữ nếu
Thoại chiếm được trái tim nhỏ bé, nhạy cảm của cô.
Đó có phải là yêu không?
Khi anh cảm thấy mình bắt đầu già ở tuổi ba mươi với những tán tỉnh ong
bướm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.